“Chào chủ tịch Khương, tôi là Thượng Chi Đào.” Thượng Chi Đào không ngờ Khương Lan đột nhiên hỏi tên của cô, may thay cô ta chỉ hỏi tên của cô mà thôi.
“Hội nghị được tổ chức không tồi.” Khương Lan khen cô rồi nói: “Tôi ở phòng bên cạnh, nếu Luke tỉnh thì cô cho tôi biết nhé, chúng tôi vẫn chưa bàn xong chuyện của hiệp hội ngành nghề.”
“Vâng. Tôi sẽ để lại lời nhắn cho Luke, bảo anh ấy tỉnh thì tới tìm chủ tịch.” Thượng Chi Đào cũng dần học được cách quan sát sắc mặt, cũng dần dần biết thân biết phận. Câu nhờ vả “Nhờ cô nói cho tôi biết” của Khương Lan thực ra là “Bảo Luke tự đến tìm tôi”.
Tiễn Khương Lan đi khỏi, Thượng Chi Đào trở lại bên giường Loan Niệm, thấy anh vẫn đang ngủ giả đò, người đã đi rồi mà anh còn nhắm nghiền mắt. Thượng Chi Đào khẽ gọi anh hai tiếng mà anh cũng không chịu mở mắt ra, chỉ lẩm bẩm một từ “Nóng”.
Thượng Chi Đào ồ lên một tiếng, cầm khăn bông lau mặt cho anh. Lần này cô thật sự chăm sóc anh một cách nghiêm túc, dù giả vờ uống say thì anh cũng đã uống không ít rượu, chắc hẳn lúc này cũng thấy khó chịu rồi.
Loan Niệm nắm lấy tay Thượng Chi Đào, họ chưa từng chạm vào tay nhau ngoài những lúc ân ái, hôm nay anh đã cầm tay cô hai lần liên tiếp, lần đầu là ngoắc lấy ngón tay cô, bây giờ lại cầm tay cô. Người uống rượu lòng bàn tay nóng hầm hập, chạm vào mu bàn tay mát lạnh của Thượng Chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-xuan-tuoi-sang/2868900/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.