Thượng Chi Đào và Lumi đã hẹn nhau đi xem mặt trời mọc, nhưng Lumi đột nhiên muốn ngủ nướng nên Thượng Chi Đào đảnh phải đi một mình. Cô mặc áo gió, ra khỏi khách sạn, đi về phía bãi biển.
Bãi biển không một bóng người, mặt biển chìm trong bóng tối khiến người ta nảy sinh cảm giác sợ hãi lạ lùng.
Mọi người trong công ty đều thích ngủ nướng, với họ thì chuyến du lịch tuyệt nhất chính là ở trong khách sạn ăn uống no say, đến chiều ra ngoài dạo chơi mãi tối mịt với về phòng. Thượng Chi Đào hơi khác mọi người, cô muốn ngắm mặt trời mọc.
Một tản bộ một mình trên bờ biển, nhìn thấy Loan Niệm đang chạy bộ buổi sáng. Thượng Chi Đào nhớ đến khoảnh khắc mất khống chế ở trong phòng của anh, cô chào anh cho có rồi đứng quay mặt về phía mặt biển. Loan Niệm chạy bộ xong, mặt biển phẳng lặng đã biến sắc, anh dừng hẳn lại để ngắm mặt trời mọc, cách Thượng Chi Đào gần ba mét.
Anh không muốn có những khoảnh khắc không thể kiểm soát như lần trước nữa.
Loan Niệm có phần không hiểu bản thân mình, trước đây anh không phải người có ham muốn chiếm hữu mãnh liệt, bạn gái thích làm gì thì làm nấy, muốn mặc gì thì mặc nấy, anh không quản chế họ, cũng không yêu cầu họ phải làm theo ý của anh. Nhưng anh lại có ham muốn chiếm hữu đáng sợ với Thượng Chi Đào.
Anh không thích mình như vậy.
Hai người đứng ở đó, nhìn từ sau lưng đều thấy có phần xa cách. Cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-xuan-tuoi-sang/2868888/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.