Loan Niệm hỏi cô muốn đi du lịch cùng anh hay không, cô sững người một lúc lâu.
“Khi nào?”
“Bây giờ.” Loan Niệm nói chắc nịch, không hề đùa cợt.
“Chẳng phải anh định đi Hà Lan sao?”
“Không đi cũng được. Năm nào cũng ra nước ngoài, hình như cũng chẳng có ý nghĩa gì.”
“Nhưng em hẹn với bạn mất rồi.” Thượng Chi Đào nói như vậy, nghe Loan Niệm “ừm” một tiếng, cô chợt nghĩ: nhưng mình muốn đi du lịch với Loan Niệm. Cô cũng nhanh chóng có được câu trả lời. Có lẽ về bản chất cô cũng là một kiểu người với Loan Niệm, cả hai đều là người thích mạo hiểm.
“Nhưng chúng ta chưa chuẩn bị gì cả.”
“Chúng ta tự lái xe, hai người một chó, nói đi là đi. Còn có rất nhiều thời gian để chuẩn bị.”
Đây là sự dụ hoặc lớn đến nhường nào? Dường như Thượng Chi Đào đã nhìn thấy một hành trình đầy mạo hiểm, hành trình đó nhất định sẽ giống như con người của Loan Niệm.
“Nhưng chúng ta đi đâu đây?”
“Em muốn đi đâu nhất?”
“Em muốn đi Tây Tạng nhất.”
“Thế thì đi thôi.”
“Nhưng em còn chưa nghỉ phép.”
“Anh duyệt rồi.” Dứt lời, Loan Niệm mở cửa xe sau ra, để Luc lên xe, còn anh ngồi vào ghế lái, thấy Thượng Chi Đào vẫn đứng đực ra đó, anh hạ cửa kính xuống hỏi: “Không đi hả?”
Thượng Chi Đào chưa từng nghĩ lần đầu tiên đi du lịch với Loan Niệm lại được bắt đầu như thế này.
Xe của họ chạy băng băng trên cao tốc, Loan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-xuan-tuoi-sang/2868807/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.