Ngày thứ hai sau khi tiễn người của công ty sản xuất đi khỏi, Thượng Chi Đào bắt đầu kiểm kê tài lực.
Cô mở danh bạ điện thoại rồi gọi điện cho từng người: “Hello, tôi là Thượng Chi Đào.”
“Anh hỏi tôi tình hình dịch bệnh có ảnh hưởng tới công ty của tôi không ư? Một lời khó nói hết. Mặc dù có ảnh hưởng, nhưng chúng tôi vẫn làm việc như bình thường.”
“Không chỉ có thế, chúng tôi còn được cấp giấy phép quảng cáo trực tuyến. Vì vậy giám đốc Vương có muốn đầu tư ngân sách vào công ty chúng tôi không?”
Cô lặp lại những lời này hết lần này tới lần khác không hề chán, có người đồng ý, có người từ chối. Không sao hết, chỉ cần có người đồng ý thì đã là một khởi đầu tốt rồi.
Cô không hề biết trong lúc cô đang gọi điện cho mọi người, Loan Niệm cũng đang ngồi nhà gọi điện thoại.
Anh không phải một người thích móc nối quan hệ, vốn là người cao ngạo đã quen. Thế mà hôm nay anh lại hạ mình gọi điện thoại cho mọi người, người anh gọi đầu tiên là Khương Lan.
Khương Lan bắt máy, hỏi anh: “Sao thế? Hiếm khi nào anh chủ động gọi cho tôi đấy.”
“Bên các cô dành riêng ngân sách quảng cáo cho các công ty chi nhánh sao?”
“Đúng vậy, chia cho các công ty chi nhánh để họ tự sử dụng.”
“Tôi có người bạn mở đại lý quảng cáo ở Cáp Nhĩ Tân, cô muốn đổ ngân sách vào đó thử xem sao không?” Loan Niệm không hề nói những lời khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-xuan-tuoi-sang/2868753/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.