Trương Hạo Hiên biết được công ty nơi Tô Hân Nghiên đang làm việc chuẩn bị có đợt cắt giảm nhân sự. Trưởng phòng vốn dĩ thông cảm cho hoàn cảnh đáng thương của người phụ nữ trẻ nên không định đưa tên cô vào danh sách, thế nhưng giám đốc nhà máy đã can thiệp vào. Dù không biết rõ mục đích của Trương Hạo Hiên là gì, nhưng suy cho cùng, Tô Hân Nghiên cũng chỉ là một công nhân bình thường, sa thải cô và nhận được một số tiền lớn, tội tình gì lão lại không làm. 
Kết quả là Tô Hân Nghiên bị mất việc, cùng với khoản nợ đang gánh trên vai, cuộc sống của cô rơi vào túng quẫn. Trương Hạo Hiên cứ tưởng, nhìn thấy cô khổ sở như vậy, hắn sẽ vừa lòng hả dạ lắm. Nhưng ngược lại, hắn không hề vui vẻ hay thoả mãn mà có phần bứt rứt khó chịu. 
“Ôi trời, mình yêu cô ta và ghét cô ta một cách đồng thời.” - Trương Hạo Hiên thở dài, suy nghĩ mãi về vấn đề này. Cuối cùng, hắn quyết định sẽ tha thứ cho Tô Hân Nghiên, có lẽ những gì cô đã chịu đựng trong những năm qua đã dạy cho cô một bài học nhớ đời rồi. 
Trương Hạo Hiên sa thải người giúp việc cũ và đăng thông báo tuyển dụng với mục đích duy nhất là tiếp cận Tô Hân Nghiên. Ngay khi nhận được hồ sơ ứng tuyển của cô, hắn lập tức phê duyệt. 
Lần đầu tiên đối diện với Tô Hân Nghiên sau ngần ấy năm, Trương Hạo Hiên biết rõ bản thân không thể xa lánh cô thêm một giây nào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-vet-cua-qua-khu/3332923/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.