Vào buổi sáng cùng ngày, Trình Viễn và Tôn Kiến Thâm đã nhanh chóng liên hệ với cảnh sát tỉnh E để tìm kiếm tung tích của Nhiếp Cao.
“Họ nói sẽ bắt đầu truy tìm dấu vết của đối tượng từ nhà ga, bây giờ có lẽ ông ta đã rời khỏi đó rồi, sẽ mất một chút thời gian đấy. Vì Nhiếp Cao là người của sở chúng ta nên họ yêu cầu tỉnh B cử đại diện đến xử lý. Chúng ta cũng sớm lên đường thôi.” - Trình Viễn nói. - “Những người kia đã khai nhận gì chưa?”
“Bọn họ đã thừa nhận là nghe theo lời Nhiếp Cao dàn dựng vụ tai nạn của Dương Vạn Lý và Triệu Hà. Không rõ bằng cách nào, cả đám người đều bị ông ta thuyết phục rằng đó là hành động thay trời hành đạo.” - Tôn Kiến Thâm trả lời. - “Còn việc Nhiếp Cao đã đi đâu, làm gì thì họ không rõ. Bỏ lỡ cơ hội lập công chuộc tội thì coi như chấp nhận bóc lịch dài dài.”
“Vậy là không thể dựa vào bọn họ để tìm kiếm ông ta rồi, đành phải trông chờ vào cảnh sát tỉnh E thôi.” - Trình Viễn ngẫm nghĩ. - “Lên xe nào, chúng ta tranh thủ xuất phát. Mong rằng khi đến đó thì Nhiếp Cao đã bị tóm.”
Tôn Kiến Thâm là người lái xe, Trình Viễn ngồi ghế phụ. Giữa đường, Trình Viễn sực nhớ ra nên lên tiếng: “Tôi quên mất là anh vẫn còn bị thương, có cần tôi lái thay không?”
“Không cần, ngồi yên sốt ruột lắm.” - Tôn Kiến Thâm đáp.
Trình Viễn thầm khâm phục cái sự trâu bò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-vet-cua-qua-khu/3332912/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.