- Tiền ta không có, trong tay còn thừa một ít đan dược không người muốn, ngươi xem có thể khấu trừ sao?
Thái độ của Từ Hằng bằng mắt thường có thể thấy được khá hơn một chút.
Từ trong túi trữ linh lấy ra một viên Thuần Dương đan, đưa cho Khương Kỳ xem.
Nhìn chính là một công tử ca không hiểu giá cả và giá thị trường.
- Thế nào, hẳn là đủ tu sửa viện tử đi?
Từ Hằng cười hỏi.
Khương Kỳ thấy rõ đồ vật trong tay Từ Hằng, ánh mắt đều trợn tròn.
Đằng một cái từ trên ghế bật dậy.
- Đủ rồi, đủ rồi, công tử ngài mau ngồi đi.
Khương Kỳ hưng phấn xoa xoa tay, đứng dậy chào hỏi mới phát hiện.
Từ Hằng căn bản không đợi hắn khách khí, đã sớm ngồi xuống đối diện hắn.
Khương Kỳ giả cười vài tiếng che giấu xấu hổ, lại đi ra ngoài gọi người mang trà cùng trà bánh.
Quay đầu cười híp mắt hỏi:
- Dựa theo công tử vừa mới nói, toàn bộ Bạch Vũ viện này đều cần trùng kiến, không biết công tử là muốn sửa thành hình dáng gì?
- Nên như thế nào thì như thế đó, theo quy củ là được.
Từ Hằng rất tri kỷ, không đưa ra yêu cầu đặc biệt tốn tiền.
- Theo luật..
Con ngươi Khương Kỳ nhanh chóng xoay vài vòng, tính toán trong đầu vang lên lộp bộp.
Bạch Vũ viện là đệ tử viện có quy cách thấp nhất.
Cho dù đem toàn bộ viện tử san thành bình địa một lần nữa xây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-tu-gap-tram-lan-tien-tu-xin-cho-ta-gop-co-phan/3343628/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.