Đôi tỷ muội này, đều tự là một nửa tơ hồng như ý ngọc, chỉ có ghép lại một chỗ mới xem như có được thể chất cá chép gấm hoàn toàn.
Từ Hằng vốn định dùng chút kỹ xảo, thu Ngải Hàm Tuyết lại.
Không ngờ lại đi cả hai hướng.
Thu một đôi cá chép gấm làm đồ đệ, còn có thể đồng thời hoàn thành hai lần đầu tư.
Kiếm, quá kiếm.
- Được!
- Sư tôn tại thượng, xin nhận đệ tử Ngải Hàm Tuyết ba lạy.
Ngải Hàm Tuyết run váy thuận thế quỳ xuống, rầm rầm dập đầu ba cái.
Từ Hằng từ trong túi trữ linh lấy ra một trăm linh thạch thượng phẩm.
Bỏ vào trong túi gấm, đưa cho Ngải Hàm Tuyết, cười nói:
- Quà gặp mặt vẫn phải cho.
- Sư tôn, đệ tử đã nói rồi, sẽ không cần lễ của sư tôn nữa.
Ngải Hàm Tuyết cự tuyệt nói.
Đôi môi Ngải Hàm Sương mím chặt cùng một chỗ, cố gắng khắc chế bàn tay muốn vươn ra.
Đây chính là một trăm thượng phẩm linh thạch!
Thật sự rất muốn a!
- Đều là đệ tử, nào có đạo lý nặng bên này nhẹ bên kia, cầm đi.
Từ Hằng kéo tay Ngải Hàm Tuyết qua, đặt túi gấm trong tay lên.
- Cám ơn sư tôn!
Ngải Hàm Sương vội vàng hành lễ nói.
- Cái này.. Đệ tử tạ ơn sư tôn.
Ngải Hàm Tuyết oán trách nhìn Ngải Hàm Sương một cái, chỉ có thể nhận lấy.
Ta cám ơn các ngươi.
Từ Hằng cười cao hứng hơn hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-tu-gap-tram-lan-tien-tu-xin-cho-ta-gop-co-phan/3332603/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.