Trưởng nữ Nguyên Gia Ninh của Nguyên Tu Chi vào lúc năm tuổi, có một ngày đột nhiên chạy vào thư phòng phụ thân, hỏi phụ thân đang xử lý công vụ: "Phụ thân, Ninh nhi không phải là nữ nhi của người sao? Phụ thân của Ninh nhi là người khác sao?"
Phụ thân giận dữ trả lời nàng chính là một cái tát, thân thể nàng nho nhỏ không chịu nổi ngã nhào trên sàn đất, nàng oa oa khóc lớn lên từ trước đến nay chưa từng có ai đánh nàng.
Nàng từ nhỏ đến lớn, thậm chí đến khi nàng trưởng thành, phụ thân già đi, đây là lần duy nhất nàng bị đánh, bởi vì rất đau, bởi vì rất nặng, cho nên nàng khắc sâu vào trí nhớ, cả đời khó quên.
Phụ thân từ trước đến giờ xem nàng như một tác phẩm yêu thích trong lòng, nàng vẫn cho rằng mình là đứa trẻ được thương yêu nhất trong nhà, đệ đệ muội muội cũng không được yêu thích bằng nàng, cho nên một cái tát này của phụ thân làm cho nàng tổn thương lại càng nghiêm trọng.
Nhưng mà lần này phụ thân một chút cũng không thương tiếc nàng, chỉ lạnh lùng quát lớn một tiếng: "Cút."
Nguyên Gia Ninh đầy bụng uất ức.
Nàng chỉ là nghe được hạ nhân bàn luận xôn xao, nói nàng có thể không phải nữ nhi ruột thịt của phụ thân, nói phụ thân thật sự của nàng rất có thể là cái gì họ Hà, nói nương nàng trước kia còn gả qua người khác, cho nên nàng mới đến tìm phụ thân thương yêu nàng nhất giải thích nghi hoặc, không nghĩ tới phụ thân căn bản không trả lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-truong/30262/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.