Tân hôn đêm thứ ba, lần đầu tiên Nguyên Tu Chi và Vân Thanh La không có giao hoan, khoảng cách thân thể lại kéo xa một khoảng, cả hai đều trầm mặc.
Vân Thanh La vẫn nhắm mắt giả bộ ngủ, nàng thật ra muốn hỏi trượng phu cùng mẹ chồng sau đó nói chuyện gì, nhưng vừa nhìn thấy vẻ mặt lãnh đạm của Nguyên Tu Chi, nàng liền nhịn không được âm thầm tức giận, cho nên giận dỗi cũng không mở miệng nói chuyện.
Đêm khuya yên tĩnh, bên tai là tiếng nam nhân hít thở trầm ổn đều đặn, chứng minh hắn đã ngủ rồi.
Tâm phiền ý loạn không ngủ được, Vân Thanh La thật sự rất muốn một cước đá nam nhân này xuống giường, tốt nhất đuổi ra khỏi phòng, để cho mình nhắm mắt làm ngơ.
Nhưng nàng cuối cùng làm không được, chỉ có thể tưởng tượng ở trong lòng một chút cho thỏa nguyện mà thôi.
Ngày mai, chính là ngày thứ ba lại mặt*, nàng trở lại nhà mẹ nên làm cái gì bây giờ? (vợ chồng về nhà bố mẹ vợ sau ngày cưới)
Cha và đại ca hỏi nàng cuộc sống như thế nào thì phải trả lời làm sao?
Bọn họ là chờ đợi bản thân mình có thể đạt được hạnh phúc?
Nhưng trên thực tế thì sao?
Vân Thanh La cả đêm trằn trọc không yên, sắc trời hơi sáng thì mới miễn cưỡng ngủ được một lát.
Bởi vì hôm nay Nguyên Tu Chi phải vào triều sớm, trước khi ra cửa hắn nói: "Bởi vì phải vào triều sớm, không thể cùng nàng về nhà mẹ đẻ."
"Không sao, chính sự phu quân quan trọng hơn."
Nguyên Tu Chi gật đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-truong/30260/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.