20.1 
“Peeta!” Tôi hét lên. Tôi lắc cậu ấy mạnh hơn nữa, thậm chí còn tát vào mặt cậu ấy, nhưng vẫn không có tác dụng. Tim cậu ấy đang đập chậm lại. Tôi cứ tát cậu ấy trong vô vọng. “Peeta!” 
Finnick đỡ Mags dựa vào một cái cây rồi đẩy tôi ra ngoài. “Để tôi.” Ngón tay anh chạm nhẹ lên vài điểm ở cổ Peeta rồi lướt dọc theo đường gân xuống xương sống. Sau đó, anh bỗng bóp lỗ mũi Peeta lại. 
“Không!” Tôi la lên, lao mình về phía Finnick, để chắc là anh ấy không có ý định làm cho Peetathật sự chết đi, để giữ lấy bất kì tia hy vọng nào để sự sống quay lại với cậu ấy. Tay Finnick đưa ra và đẩy tôi một cái thật mạnh, nhằm thẳng vào ngực, đủ để tôi bị bật lại về phía thân cây ở đằng sau. Tôi choáng váng vài giây, vì cơn đau, khi tôi cố gắng lấy lại hơi thở của mình, Finnick lại đóng mũi Peeta lại. Từ nơi tôi ngồi, tôi rút một mũi tên ra, đặt nó vào dây cung, ngay giây phút tôi sắp thả nó ra thì tôi liền khựng lại khi thấy cảnh Finnick hôn Peeta. Điều này thật quái đản, ngay cả với Finnick, tôi giữ tay mình lại. Không, anh không hôn cậu ấy. Anh ấy chặn được mũi Peeta nhưng miệng cậu ấy vẫn mở, nên anh phải thổi không khí vào phổi cậu ấy. Tôi thấy được, tôi thật sự có thể thấy ngực Peeta phồng lên rồi xẹp xuống. Sau đó Finnick gỡ phần trên áo cậu ấy ra và bắt đầu ấn vào tim cậu ấy bằng lòng bàn tay. Bây giờ thì tôi đã vượt qua 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-truong-sinh-tu-2-bat-lua/755108/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.