11.1
Hai chân tôi tự động lùi lại và tôi trốn vào trong lùm cây. Tôi che miệng bằng đôi găng tay để xua tan đi làn hơi trắng phả ra dưới không khí lạnh giá. Thứ hoocmon adrenaline dâng lên, xóa sạch mọi mối quan tâm về ngày hôm nay khỏi tâm trí tôi vì tôi đang tập trung vào mối nguy hiểm ngay trước mặt. Chuyện gì đã xảy ra? Gã Thread đã dựng nên cái hàng rào này như là một kiểu đề phòng an ninh phụ? Hay ông ta bằng cách nào đó đã biết được việc tôi trốn thoát khỏi cạm bẫy của ông ta hôm nay? Ông ta nhất định làm tôi mắc cạn ngoài quận 12 cho đến khi ông ta có thể tóm cổ và bắt giữ tôi? Và lôi tôi đến quảng trường, khóa vào hàng rào, quất roi hay treo cổ?
Phải bình tĩnh, tôi ra lệnh cho chính mình. Đây không phải là lần đầu tiên tôi bị kẹt ở ngoài một quận nào đó với một hàng rào dẫn điện. Nó đã xảy ra vài lần những năm qua, nhưng Gale luôn luôn đi cùng tôi. Hai chúng tôi sẽ chọn một cái cây nào đó thích hợp để trèo lên cho tới khi nguồn điện cuối cùng cũng được ngắt. Nếu tôi về muộn, Prim thường có thói quen đi tới chỗ bãi cỏ để kiểm tra xem hàng rào có nạp điện không, thay mẹ tôi lo lắng cho tôi.
Nhưng hôm nay những người trong gia đình không bao giờ tưởng tượng được chỉ có mình tôi ở trong rừng. Thế mà tôi thì đang từng bước lừa dối họ. Nếu tôi không có mặt, họ sẽ lo lắng cho tôi. Một phần nào đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-truong-sinh-tu-2-bat-lua/755099/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.