9.1
Có ai đó lắc vai làm tôi phải ngồi dậy. Tôi đã thiếp đi mà vẫn còn áp mặt lên bàn. Một miếng vải trắng được gấp lại đặt lên bên má còn lành lặn của tôi. Má còn lại, bên đã lãnh roi của Thread rộp lên đau đớn.
Với cả thế giới Gale chẳng là gì, nhưng những ngón tay anh ấy đang đan lấy tay tôi. Tôi ngửi thấy mùi bánh mì mới nướng và thử cử động cổ dù còn đang tê cứng thì nhận ra Peeta đang nhìn tôi với vẻ mặt buồn rầu. Tôi lập tức có cảm giác rằng cậu ấy đã quan sát tôi được một lúc rồi.
“Lên giường mà ngủ, Katniss. Tớ sẽ trông chừng anh ấy,” Cậu ấy nói.
“Peeta. Điều mà tớ nói ngày hôm qua, về việc chạy trốn…” Tôi mở lời.
“Tớ biết rồi,” Cậu ấy đáp. “Không có gì cần giải thích cả.”
Tôi nhìn thấy ổ bánh mì trên bàn tính dưới ánh nắng nhàn nhạt của một buổi sáng đầy tuyết rơi. Cả ánh mắt buồn của Peeta nữa. Cậu ấy có ngủ được chút nào không. Chắc không thể đủ cho một giấc dài. Tôi nghĩ đến sự đồng tình của cậu ấy với mình ngày hôm qua, việc cậu ấy bước lên đến cạnh tôi để bảo vệ Gale, cả mong muốn để mặc số mệnh của mình cho tôi trong khi bản thân tôi thì hầu như chưa từng làm gì để đền đáp lại cậu ấy. Bất kể tôi làm gì đều làm tổn thương một ai đó. “Peeta.”
“Chỉ cần đi ngủ thôi, được không?” cậu ấy đáp.
Tôi dò dẫm bước lên bậc thang, ngang qua những tấm màn che và ngủ ngay lập tức. Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-truong-sinh-tu-2-bat-lua/755097/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.