[Nguyên]
Tôi đã sống rất mộng mơ trong những ngày sau đó. Lúc không có lớp, mỗi ngày tôi đều dành cả buổi chiều để trang điểm chọn quần áo, sau đó chờ trời tối thì đi tìm JP. Lúc có tiết trên đại học, tôi nán lại ở trường lâu một chút chờ tài xế chở anh tới trường đón mình. Thẩm Dương trong tháng chín là thời gian đẹp nhất trong năm, nhiệt độ không nóng không lạnh, bầu trời cao cao, gió tây thổi mây rât bay nhanh, tôi cảm thấy cuộc sống của mình chưa bây giờ tràn ngập sức sống, tích cực như thế này.
Nhiệm vụ chủ yếu của tôi biến thành những chuyện lặt vặt nho nhỏ: Tôi phải tìm một quán ăn ngon, chúng tôi phải thử món làm từ thịt bò, chúng tôi định tiếp theo sẽ xem phim này, phải làm sao để dịch cái truyện cười trên mạng cho anh nghe?
Tôi lại có thể rất nhiều lí do để cảm thấy vui vẻ. Khi anh khen cái kẹp trên tóc tôi, khi anh nói thích cái váy này, lúc ngồi trên bàn ăn chờ người ta đưa món lên thì chúng tôi cùng chơi trò tay trái đánh tay phải, khi tôi kể những câu bậy bạ mà tụi học sinh đặt cho anh nghe, nhìn anh cười haha, tôi cũng cảm thấy rất vui.
Còn nữa, tôi đã trở nên rộng lượng hơn rất nhiều. Có rất nhiều việc trước đây đã khiến tôi rất tức giận, thế mà bây giờ lại chả quan tâm, chẳng hạn như khi học sinh đi học muộn, chơi điện thoại hay gửi tin nhắn trong lớp. Trước đây tôi thể nào tôi cũng sẽ phê bình nghiêm khắc, nhưng bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-tri/420884/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.