“Khụ —— khụ, Vũ Hiên, Tiểu Trác.” Nhìn cháu trai vẻ mặt lạnh băngngồi bên trái, cháu dâu phẫn nộ bên tay phải mình, Lãnh Triển Bá bị kẹp ở giữa quyết định phá vỡ áp suất thấp trong xe, “Bác thấy hay là để tàixế đưa các cháu và ta cùng về tổ trạch nhé! Như vậy Tiểu Trác cũng cóthể thuận tiện quen biết mọi người trong nhà.”
“Không cần đâu, bác!” Lãnh Vũ Hiên tàn nhẫn mở miệng từ chối, “để hôm khác cháu sẽ giới thiệu Tiểu Trác và Vũ Ngang cho họ biết nhau.”
“Cảm ơn ý tốt của Lãnh tiên sinh.” Tiếu Trác cũng rất thoải mái, ách, ai thèm quen biết người nhà Lãnh gia, “Không cần phiền phức vậy đâu ạ!”
“Em nên gọi ông ấy là bác, Lãnh phu nhân!” Lãnh Vũ Hiên không vui nhíu mày, nhìn chằm chằm vào Tiếu Trác qua Lãnh Triển Bá.
“Anh quản em, Lãnh Vũ Hiên!?” Tiếu Trác không tỏ ra kém thế chút nào trừng lại, trợn to mắt là giỏi à?
“Em……”
“Không sao, không sao, gọi thế nào đều được.” Lãnh Triển Bá vội vàngcười khuyên nhủ, tránh hai con gà đấu động thủ trong xe. Ôi, đáng thương thật, lớn tuổi thế này còn phập phồng lo sợ. Sao ông không nghĩ tới đứa cháu cố chấp bằng lòng chịu thừa kế tổ nghiệp là đã sớm có mưu tínhtrước chứ?
“Lão gia, thiếu gia, phu nhân, tới biệt thự rồi.” Giọng tài xế kết thúc cuộc cãi nhau trong xe.
“Lãnh Hiên, chú thấy hay là đưa Tiểu Trác về tổ trạch đi!” Như vậynếu hai kẻ thù này quả thật động thủ, dù sao cũng có người khuyên can,“Trong biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-tranh-den-cung-cho-tinh-yeu/3190491/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.