Sân bay quốc tế Đài Loan
“Việc phía bên Hồng Kông chỉ nhờ một mình bồ xử lý vậy.” Tiếu Trác áy náy nói, tối hôm qua nhận được điện thoại của giám đốc kiểm tra chấtlượng chi nhánh Hồng Kông nói có xấp nguyên liệu vải xảy ra vấn đề, đãlập kế hoạch đi Anh với Mark, cô đành kêu Tần Như vừa trở về từ Đài Namsáng nay nhanh chóng đi Hồng Kông xử lý việc này.
“Không sao, chỉ là ngày mai mình không thể tiễn mọi người lên máybay. Đến Anh rồi hãy ở bên ông ngoại nhiều nhé, công ty còn có mình, một chốc không sụp được.” Tần Như cười đùa vỗ vai Tiếu Trác: “Đến đây, nhìn mình nhiều hơn, tránh tới lúc đó bồ lại nhớ mình!”
”Mình không dám nhớ bồ! Nếu không có người sẽ ghen!” Tiếu Trác lè lưỡinhìn Mark dán mắt vào Tần Như một bên: “Đúng không, ông anh?”
“Đứa trẻ hư!” Mark túm cổ áo sau của Tiếu Trác ra xa Tần Như, “Lênđường bình an, chăm sóc bản thân tốt nhé!” Anh nắm hai vai Tần Như, đôimắt xanh thẫm nhìn cô thật lâu, sau đó chầm chậm cúi xuống dịu dàng hônlên đỉnh đầu cô.
“Cảm, cảm ơn.” Hai má Tần Như liền đỏ ửng lên, tuy cô biết hành độngcủa Mark chỉ là nghi lễ bình thường của Âu Mỹ, nhưng tim không nén đượcđập loạn, đến đầu lưỡi cùng không nghe lời, “Em, em phải lên máy bayrồi, tạm, tạm biệt.” Cô nâng hành lý vội vàng trốn chạy.
“Tạm biệt——” Đôi mắt xanh thẫm của Mark luôn nhìn theo hướng bóng dáng Tần Như mất hút.
“Này, ‘đá vọng thê’, anh nhìn theo nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-tranh-den-cung-cho-tinh-yeu/3190451/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.