“Cô làm cái quái gì vậy?” đây là câu đầu tiên khi Tiếu Trác cầm danhthiếp tìm thấy trụ sở chính của tập đoàn Lãnh Thị tại Hồng Kông gặp Lãnh Vũ Hiên, “12 giờ xuống sân bay, vậy mà 3h30 mới tới đây! Taxi của HồngKông đều giảm tốc độ à?”
“Người đàn ông đẹp trai!” Rút ngắn khoảng cách để thưởng thức Lãnh Vũ Hiên như con bạo long đi tới đi lui, Tiếu Trác không đừng được thốt lên trong lòng. Động tác tay chân đều hết sức quyến rũ, còn đẹp trai hơn cả trong tạp chí và kính viễn vọng! Có điều, đáng tiếc:
Da trắng mịn —— mang hơi hướng phụ nữ;
Lông mày đen —— dinh dưỡng dồi dào;
Mắt to có thần —— giống như chuông đồng
Sống mũi cao—— gò đất nổi lên trên mặt phẳng, cao vút;
Môi đầy đặn —— giống như lòng non đỏ nướng (Jini: nghĩ mà thèm);
Răng trắng —— nhất định dùng bột tẩy trắng đánh răng, ô nhiễm nghiêm trọng.
Thêm nữa: Tính cách nóng nảy, bụng dạ hẹp hòi, không nghiêm túc trong mối quan hệ tình cảm, kết giao lung tung, không chịu làm việc, ây —— kẻ công tử bột bề ngoài ngọc ngà, bề trong xơ mướp.
“Này, nói gì đi chứ! Lưỡi bị mèo tha mất rồi à? Tôi đang đợi sự giảithích của cô đây!” Thấy Tiếu Trác mê mẩn nhìn mình, Lãnh Vũ Hiên khinhthường, hừ lạnh tiếng trong lòng, “con gái của ngựa giống, cho dù vẻngoài có tao nhã mấy, thực chất bên trong đều mê zai, đúng là bại phụ vô thuần nữ!*”.
“Xin lỗi, tôi lạc đường, vì thế nên…..” Vừa nhìn bộ dạng ngạo mạn của Lãnh Vũ Hiên, Tiếu Trác càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-tranh-den-cung-cho-tinh-yeu/111671/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.