Uống thuốc xong Thanh An vẫn thấy nhức nằm xuống, cảm thấy khó ngủ.
Tô Lai vẫn quay lưng lại phía cô.
Dứt khoát ngồi dậy mở tivi mặc kệ Tô Lai ai bảo anh ta ngủ phòng cô làm gì.
Chọn phim xong cô lên giường ngồi.
Tô Lai nổi cáu ngồi dậy: “Em có biết mấy giờ rồi không.”
Thanh An không thèm nhìn đáp: “Tôi không ngủ được muốn xem phim anh đi sang kia ngủ đi.”
Tô Lai không thèm nói cùng cô, đứng dậy tắt tivi, sau đó quay lại giường ôm Thanh An.
Thanh An đẩy đẩy người Tô Lai: “Anh xê ra đi.”
Tô Lai nhíu mày: “Em đừng động đậy nữa chạm vào tay lại đau, ngủ đi đêm qua anh không ngủ hôm nay cả ngày họp, mệt quá.”
Thanh An không phục nói: “Tôi đâu có bắt anh ngủ ở phòng tôi.”
Tô Lai cười cười thơm nhẹ vào lưng cô: “Được rồi nữ vương anh tự nguyện nhưng mà em thương anh đi nhé.”
Sáng hôm sau
Thanh An tỉnh dậy vẫn thấy người bên cạnh đang ngủ.
Nhìn đồng hồ 9 giờ sáng, hốt hoảng bật dậy: “Tô Lai dậy mau anh không đi làm à,”
Tô Lai ngồi dậy: “Không đi, em chuẩn bị dậy ăn sáng đi.”
Thanh An ngạc khó hiểu bị gì vậy.
Vệ sinh cá nhân song Thanh An, Tô Lai cùng bước xuống lầu, Thái An Viên đang ngồi xem tivi: “Thanh An mau ăn sáng đi con.”
Thanh An cười tươi chạy lại ôm bà: “Mẹ Thiên Hạo đi học rồi à mẹ.”
Thai An Viên gật đầu, gọi dì Chu chuẩn bị đồ ăn cho hai người.
Ngồi vào bàn ăn Tô Lai chăm chú vào điện thoại suốt, chuông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-thuong-xin-dung-buoc/425300/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.