Tô Thắng, Thái An Viên nhất quyết bắt cô về.
Thanh An cầm cặp lồng sải bước về bãi đỗ xe.
vừa mở xe bước lên Tô Lại đã chạy lại mở ghế phụ: “Cho anh đi nhờ chút, hôm qua anh say rượu bây giờ cũng không đi được, em thấy đấy sáng nay là Minh Triệu đưa anh tới.”
Thanh An lười đáp anh ta, cô đề xe lái ra khỏi công bệnh viện: “Anh về đâu.”
Tô Lai: “Anh qua nhà em chìa khóa nhà hôm trước anh để trong phòng em.”
Tô Lai nghỉ một chút lại nói: “Tí em không cần đưa anh về đâu.”
Thanh An không nói gì đưa Tô Lai về nhà mở, cửa vừa mở anh bước vào, cô vào bếp cất cặp lồng: “Anh tự vào lấy đi.”
Thấy Thanh An đang rửa cặp lồng anh tiến lại ốm lấy cô từ đằng sau.
Thanh An giật mình, ở cạnh anh ta nguy hiểm vậy: “Tô Lai anh bỏ ra.”
Tô Lai không bỏ ngược lại cắn tai cô thì thầm: “An An anh suy nghĩ rồi dù em không tha thứ anh vẫn bám theo em, em muốn lấy người khác mơ đi nếu em làm vậy anh với em sẽ đồng quy vô tận.”
Thanh An khó chịu Đẩy Tô Lai: “Chánh ra.”
Tô Lai không chánh ngược lại bế bổng Thanh An lên đi thẳng vào phòng.
Ném Thanh An lên giường đè lên cô, Tô Lai hôn Thanh An một hồi, đến khi tách ra Thanh An đã thở hổn hển.
Vuốt lưng cho cô dễ thở hơn Tô Lai lên tiếng: “Ai bảo em cứ phản kháng để yên anh hôn có phải đỡ mệt không.”
Thanh An giơ tay cho Tô Lai một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-thuong-xin-dung-buoc/425294/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.