Thấy Thanh An đứng không vững Hà Tuyết vội chạy lại đỡ lấy cô: “Chị Thanh An chị có sao không.”
Tô Lai nghe vạy quay lại nhỉ cô, một Thanh An kiên cường chưa bao giờ bi thảm đến vậy nhìn cô như búp bê rách không có sức sống vô hồn, kéo Thanh An ra khỏi người Hà Tuyết ôm lấy cô: “Thanh An cảm ơn em, cũng xin lỗi em.”
Thanh An không nói cũng không nhìn anh nửa năm qua cô bên cạnh Thái An Viên cô biết bà kiên cường thế nào vì cô vì Thiên Hạo bà đã hứa sẽ cho cô một gia đình sẽ là nhà mẹ của cô, sẽ tìm cho cô một người tốt sẽ đưa cô vào lễ đường vậy mà bây giờ bà nằm trong đó.
Thời gian chờ dài đằng đãng đã 12 tiếng chôi qua Thanh An vẫn nhìn chằm chằm vào cửa phòng phẫu thuật Tô Lai vẫn như cũ ôm lấy cô bàn tay chảy máu đã khô.
Hà Tuyết đi ra ngoài mua cafe cô mua cho mỗi người một ly, sau đó lại mua cho Thanh An một ly sữa hai cái bánh bao.
Ba bố con nhà họ Tô cô không quan tâm là họ tự tạo nghiệp nhưng Thanh An thì khác cô ấy tử tế như vậy nhưng nhìn xem mới qua 12 tiếng mà như không chịu nổi nữa rồi.
Hà tuyết đưa cafe cho mỗi người một cốc sau đó lại gần Thanh An: “Chị, chị ăn chút gì đi không chị không chịu nổi đâu.”
Nói rồi đưa túi bánh ra trước mặt Thanh An, cô không có có động tĩnh gì vẫn như người vô hồn, thấy vậy Hà Tuyết lấy ly sữa dùng thìa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-thuong-xin-dung-buoc/425292/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.