Thái An Viên bà từ trước đến giờ chưa từng làm sai chuyện gì chuyện duy nhất bà làm sai là cho rằng tình cảm chân thành của bà vượt qua tất cả, rồi sẽ có ngày ông hiểu được.
Tối qua Thanh An ngủ không ngon Tiểu Bình đã giúp cô đặt vé lúc 2 giờ chiều, giờ là 7 giờ sáng Thái An Viên vẫn đang ngủ, thấy thời gian chuẩn bị còn sớm có muốn đi chạy bộ để mang theo chút không khí của Hà Thành biến thành động lực bởi cô hiểu lần này cô đi thời gian quay về không phụ thuộc vào cô hay Thái An Viên mà phụ thuộc vào vận mệnh.
Thanh An chạy dọc đường lớn không có mục đích, không biết từ lúc nào cô đã đứng bên bờ sông Hà con sông nổi tiếng ở Hà Thành, hôm nay không phải cuối tuần dọc bờ sông khá vắng.
Không biết ông trời cố tình trêu người hay là duyên phận mà cô lại gặp Tô Lai, anh lạnh lùng khí chất vương giả mặc trên người anh dù không phải hàng hiệu thì cũng khi chất hơn người, hai năm bên nhau chưa bao giờ cô thấy. Tô Lai hút thuốc nhưng hôm nay cô thấy anh đứng đó với điếu thuốc đã hút được một nửa dưới chân là tàn thuốc rải rác.
Thanh An không có ý định chào hỏi cô quay lại muốn đi hướng khác thì nghe thấy tiếng của Tô Lai: “Thanh An tại sao cô lại quay về.”
Thanh An quay lại khuôn mặt cô lạnh nhìn thẳng vào mắt Tô Lai: “Bởi vì tôi muốn lấy lại những thứ thuộc về tôi.”
Tô Dưỡng nhìn Thanh An sáu năm cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-thuong-xin-dung-buoc/425286/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.