Tầng 20 của khu chung cư xa hoa bậc nhất Hà Thành, Thanh An nhìn ra bầu trời tối đen sự cô đơn, lạc lõng như đang cắn xé trái tim cô, sinh ra trong gia đình có 2 chị em bố Thanh An là lái xe đường dài, mẹ là giáo viên lên từ nhỏ thứ Thanh An cảm nhận được không phải là sự bao bọc mà là tự lập.
Những trận đòn thừa sống thiếu chết của mẹ, sự khinh bỉ hắt hủi của gia đình bên nội dậy cho cô hiểu rằng yếu đuối sẽ chỉ cho cô thêm đau đớn mệt mỏi, Năm tuổi Thanh An luôn nhắc mình càng phải kiên trì phải tự cố gắng thoát ra khỏi căn nhà đó đứa trẻ năm đó khao khát tự do mãnh liệt như thế nào thì bây giờ lại cô đơn như thế ấy.
Hai sáu tuổi cô mới nhận ra thứ cô mong mỏi không phải tự do mà là mái ấm gia đình một gia đình đúng nghĩa, Giá như mẹ yêu thương cô hơn một chút, giá như bố bảo vệ cô trước sự khinh miệt của họ hàng, thì bây giờ có lẽ cuộc sống của cô sẽ không bi đát như bây giờ.
Nếu nhảy xuống từ đây liệu cô có được sống lại cuộc đời khác, có được trọng sinh làm lại cuộc đời mình như trong những tiểu thuyết mà cô hay đọc lúc còn trẻ, cuộc đời cô bây giờ chính cô còn cảm thấy ghê tởm, buôn ma túy, trốn thuế, có gì mà cô chưa từng làm.
Thứ tươi đẹp nhất cuộc đời cô có lẽ là con trai cô, cô sẽ không bao giờ quên được đôi Tay nho nhỏ, cái miệng bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-thuong-xin-dung-buoc/425283/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.