Edit: Na Na
“Trúc Hồn…”
Tiếng gọi trầm thấp ấy dường như là kết tinh của tình cảm sâu nặng nhất trong trời đất, khiến cho Ngưng Thường dù đang ngủ nhưng toàn thân vẫn chấn động, nhìn về hướng tiếng nói ấy truyền đến, trong lòng mừng vui không thôi ——.
Hắn đến. Hắn, lại đến rồi.
Mười tám năm trước, hắn tựa như một bóng ma, khoác lên mình chiếc áo được dệt từ giấc mộng, hàng đêm đều vào trong mộng gặp cô.
Ngưng Thương không biết giấc mơ này rốt cuộc mang ý nghĩa gì. Lúc đầu cũng từng sợ hãi, bởi cô phát hiện chưa có người nào từng trải qua những chuyện giống như thế này. Nhưng sau đó cô đã quen với việc mơ thấy hắn, cũng quen có hắn trong mơ, bởi vậy mà sinh ra cảm giác chờ đợi nhớ mong…
Trong giấc mơ của cô, hắn hiện lên rõ ràng, từng biểu cảm trên khuôn mặt hắn dù là nhỏ nhất, từ nội tâm phức tạp đến vui mừng sầu bi, cô đều nhìn không xót. Cô hiểu rõ mọi chuyện của hắn, bao gồm cả lai lịch không hề tầm thường của hắn, và cả chuyện khiến hắn trăn trở canh cánh trong lòng, ở lại nhân gian thêm mười tám năm mà vẫn không muốn rời xa người con gái hắn yêu.
Người con gái ấy tên là Trúc Hồn.
Mười tám năm qua, Ngưng Thường chứng kiến hắn và nàng từ gặp nhau thành quen nhau rồi hiểu nhau dần dà yêu nhau; nhìn thấy hắn vô số lần dùng ánh mắt sáng như sao ngắm nhìn khuôn mặt tái nhợt của nàng, ngắm thật lâu mà vẫn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-thien/2119268/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.