Chương trước
Chương sau
Tình huống diễn biến đến bây giờ, song phương cũng không dám nói mình đã là kẻ thắng lợi cuối cùng. Sử tông chủ mất đi một cái cánh tay, đấu khí không cách nào vận chuyển hữu hiệu, càng không cách nào vận dụng đấu kỹ, đấu khí pháp tắc, kết giới, còn đấu khí của bốn vị Thiên Khu tông trưởng lão cũng còn một chút lực.
Bên Lý Dật, Lý Dật cũng không còn lực công kích, Tạp Tạp cùng Tiểu Tuyết thì đang không ngừng vận chuyển không gian giam cầm cho nên cũng đem thực lực hao tổn hầu như không còn. Lúc này mọi người thực lực hao tổn, chỉ có Âu Dương Tĩnh Miễn là vẫn ở vào trạng thái đỉnh phong. Vấn đề là, thực lực hắn ở trước mặt mọi người, thật sự quá không đáng nhắc tới, thế cho nên hắn cũng không có tin tưởng dám cùng những người này khiêu chiến.
Cho nên, trong không gian một mảnh lặng ngắt, Lý Dật ngang nhiên đánh lén Sử tông chủ đã lâm vào tình trạng hai bên không chết không ngớt, kỳ thật, nếu như Lý Dật không ra tay, chuyển nguy thành an, Sử tông chủ cũng không buông tha bọn họ. Cho nên tình cảnh nàyg sảy ra cũng đã chú định từ trước rồi.
Khôi phục thực lực mới là vương đạo, mỗi người đều hạ quyết tâm, đều khoanh chân ngồi xuống, vê động chỉ quyết, dùng tốc độ nhanh nhất để khôi phục thực lực.
Tình huống của Lý Dật hiện tại cũng không xong, hắn nhờ vào thiên khôn kiền châu khôi phục đấu khí có chiếm ưu thế tốc độ. Nhưng hắn vừa đối kháng Thiên Khu tông cực tinh trận giờ kinh mạch bị hao tổn không nhẹ, sau đó cưỡng chế vận chuyển đấu khí, cho nên bị thương thêm một bước, cho nên lúc này khôi phục đấu khí, đồng thời hắn cần sử dụng thánh hệ đấu khí chữa thương.
Thật lâu sau, người thứ nhất đứng dậy lại là Tiểu Tuyết. Con xà ma này, xinh đẹp tựa như thiếu nữ bình thường, trên mặt nàng đã khôi phục vẻ hồng nhuận, thậm chí biểu lộ vũ mị. Nàng sau khi đứng dậy, mang trên mặt nụ cười yếu ớt, đi về phía đám Thiên Khu tông tông chủ cùng trưởng lão.
Cảm nhận được có người tiếp cận, bốn vị trưởng lão đồng thời mở mắt, nhìn Sử tông chủ, trên mặt co rúm, cũng không nói nên lời.
- Sử tông chủ, các ngươi làm gì mà nhìn nhân gia như vậy.
Tiểu Tuyết thanh âm cực độ vũ mị, làm người không thể kháng cự hấp dẫn.
- Xà, xà... Nàng là một đầu ma thú.
Sử tông chủ đã cảm nhận được không đúng, nhưng đã gần kề nói ra mấy chữ này, sau đó mục quang trì trệ, vẻ mặt biểu lộ bất dắc dĩ, hiển nhiên đối kháng tinh thần công kích của Tiểu Tuyết, hắn có đấu thần cấp cường giả thực lực đại tổn thương, cũng cảm nhận được lực bất tòng tâm.
- Âu Dương huynh, mau ra tay.
Nhìn thấy Tiểu Tuyết dùng tinh thần công kích làm Sử tông chủ cùng bốn vị trưởng lão đều tâm thần rời rạc, không cách nào chấn định, Lý Dật vội vàng lên tiếng quát.
- Có lầm hay không, ta chỉ là một đấu tôn nho nhỏ, lạc đà chết gầy hơn so với ngựa lớn, Lý Dật lão đệ, ngươi không phải để cho ta đi chịu chết sao?
Tuy nhiên nhận lấy tinh thần công kích của Tiểu Tuyết, nhưng Đấu Thần, Đấu Thánh cường giả chân nguyên cũng không cần phải dựa vào ý thức khống chế mà ở trong tình thế nguy cấp tự động kích phát, Âu Dương Tĩnh Miễn lo lắng cũng không phải dư thừa. Vấn đề là, cơ hội tốt như vậy nếu như không nắm chặt, cũng là hành vi phung phí của trời. Nhìn quanh một chút, Tạp Tạp vẫn đang nhắm mắt khôi phục thực lực, Tiểu Tuyết tuy có thể sử dụng tinh thần công kích, nhưng cũng sử dụng toàn bộ thực lực của nàng rồi.
- Âu Dương Tĩnh Miễn, ngươi chẳng lẽ nhìn không ra bọn họ hiện tại đã mất đi ý thức, chỉ cần ngươi đánh ra, chút dũng khí cũng không có, ngươi còn là nam nhân hay không.
Thấy Lý Dật vừa quát như vậy, Âu Dương tĩnh miễn trên mặt ửng hồng, lúng túng nói:
- Không phải ta nguyện ý, mà là làm không được.
- Ngươi không có làm, làm sao biết mình làm không được.
Lý Dật cơ hồ là rống lên.
Âu Dương tĩnh miễn có chút bị tiếng Lý Dật hù sợ, từ khi tiến vào phù giới, Lý Dật biểu hiện cường hãn đã triệt để uy phục Âu Dương tĩnh miễn.
- Được rồi, để ta thử xem.
Âu Dương tĩnh miễn miễn cưỡng đáp ứng, từ trong thong dong giới lấy ra một thanh vũ khí kỳ dị, cẩn thận đi về phía năm người Thiên Khu tông.
- Tử lão quỷ, muốn giết ta, đáng tiếc trời tính không bằng người tính, hiện tại Lão Tử tống ngươi về thế giới bên kia.
Âu Dương tĩnh miễn một bên chậm rãi tiếp cận, một bên thì thào lẩm bẩm. Giống như tự mình động viên cho mình vậy.
Thấy mình nói ra không có khiến cho năm người Thiên Khu tông có bất kỳ phản ứng nào, Âu Dương tĩnh miễn gan lớn hơn, đi đến cách Súp trưởng lão chừng nửa thước, giương binh khí dị hình trong tay, đấu khí vận chuyển tới cực hạn, hung hăng bổ xuống.
Không có bất kỳ chuẩn bị nào, nguyên khí hộ thể của Súp trưởng lão mặc dù bị binh khí tiếp cận, trong nháy mắt tự động bừng bừng phát ra, nhưng Âu Dương tĩnh miễn dầu gì cũng là đấu tôn cường giả, lại có ưu thế binh khí, lần này chém xuống, giống như là chém dưa, lập tức đem Súp trưởng lão chém thành hai đoạn. Một dòng máu tươi phun ra đầy mặt và đầu cổ Âu Dương tĩnh miễn, nhưng lúc này hắn lại không chần chờ, vài lần nhấp nhô, đem tứ đại trưởng lão đều chém chết. Lúc này hắn thấy không có nguy hiểm, trong lòng lại oán hận những người này đối với chính mình ra tay, cho nên cũng tâm ngoan thủ nạt động thủ.
Hiện tại cũng chỉ còn lại Sử tông chủ, kỳ thật Sử tông chủ trọng thương so với tứ đại trưởng lão càng nặng hơn, nhưng do là Đấu Thần cường giả hắn càng phải cố chóng lại để giữ được hình tượng, cho nên lúc này Âu Dương tĩnh miễn vẫn hơi do dự một chút.
Lý Dật đành phải động viên cho hắn:
- Không cần phải thương xót người tàn tật, ngẫm lại trước hắn đối đãi ngươi như thế nào?
- Tử lão quỷ, đã cho ta là tà môn ngoại đạo để khi dễ, ngươi cho rằng ta chém không chết được ngươi sao.
Không do dự nữa, binh khí dị hình chém xuống.
Nhất đại Đấu Thần cường giả, lại vẫn lạc tại trên tay một cái đấu tôn nho nhỏ, Thiên Khu tông, diệt tộc rồi.
Mắt thấy Thiên Khu tông tông chủ cùng trưởng lão đều đền tội, Lý Dật thở dài một hơi, chống đỡ thân thể, đi qua bên cạnh năm cổ thi thể, giữa ngón tay một đạo đấu khí tơ nhện yếu ớt phát ra, đem đấu khí hạt giống của Sử tông chủ cuốn tới. Tuy đã đáp ứng lực lực không hề luyện hóa đấu khí hạt giống cường giả để tu luyện, nhưng một cái đấu khí hạt giống Đấu Thần cường giả, bốn Đấu Thánh cường giả bị hùy ở đây, chẳng phải là phung phí của trời sao.
Lý Dật luyện hóa qua vô số đấu khí hạt giống cường giả, nhưng luyện hóa đấu khí hạt giống của Đấu Thần cường giả lại là lần đầu tiên. Đấu khí hạt giống của Sử tông chủ vừa mới cho vào thể nội, trong đó ẩn chứa năng lượng liền nhanh chóng tại trong kinh mạch bắt đầu khởi động. Nếu không phải Lý Dật đã dung hợp chín hệ đấu khí hoàn thành thiên ma chi biến, chỉ sợ rất khó có thể tiếp nhận lực lượng cường hãn như thế.
Năng lượng của Đấu khí hạt giống vào trong kinh mạch, rất nhanh bị đan điền khí khí hải dẫn xuất thiên ma đấu khí khống chế, sau đó hóa thành một bộ phận của mình, có được cổ lực lượng này, Lý Dật có thể vận dụng thánh khí đấu khí tăng mạnh, chữa trị kinh mạch tốc độ cũng nhanh hơn. Lúc này luyện hóa đấu khí hạt giống của Sử tông chủ, Lý Dật liên tục luyện hóa đấu khí hạt giống của bốn vị Thiên Khu tông trưởng lão.
Khi tất cả làm xong, Lý Dật thực lực cũng khôi phục được tám thành. Mà càng làm cho Lý Dật âm thầm mừng rỡ, hấp thu những đấu khí hạt giống cường giả này, tu vi của hắn cũng tinh tiến thêm một bước. Tu luyện tới thất biến thành thiên ma đấu khí, có dấu hiệu đột phá, Đấu Thánh tu vi đỉnh cao cũng hoàn toàn củng cố, mặc dù không có dấu hiệu đột phá, nhưng Lý Dật cảm thụ được, đan điền khí hải đấu khí gia tăng vài phần rồi.
- Lý Dật lão đệ, công pháp của ngươi rất cổ rất quái.
Nhìn thấy Lý Dật làm xong, sau đó chậm rãi mở to mắt, Âu Dương tĩnh miễn lúc này mới hít vào một luồng lương khí nói.
- Cổ quái? Có điểm sao.
Lý Dật tâm tình tốt, mỉm cười, từ chối cho ý kiến.
- Đấu Thần đại lục các ngươi đều tu luyện loại công pháp đầu cơ trục lợi này sao?
Âu Dương tĩnh miễn tuy thực lực bản thân không lớn, nhưng kiến thức lại còn không ít:
- Dựa vào hấp thu Đấu khí hạt giống của cường giả khác để tu luyện, nếu tất cả mọi người làm như vậy, ai còn chịu tu luyện đấu khí, chẳng phải là cường giả lúc đó đều muốn tàn sát lẫn nhau? Còn nói ta là tà môn ngoại đạo, Lý Dật lão đệ, công pháp ngươi là tổ tông tà đạo.
- Ai nói Đấu Thần đại lục đều là tu luyện loại công pháp này.
Lý Dật cười:
- Cái này là tuyệt kỹ của ta... Đáng tiếc Sử tông chủ phế đi một cái cánh tay, nếu không cũng không nỡ cho ngươi giết. Tốt lắm, không nói cái này nữa, Âu Dương huynh, chúng ta nghĩ biện pháp rời khỏi tàn giới thôi, chỉ mong không phải phát sinh cái gì ngoài ý muốn nữa.
Từ khi tiến vào phù giới đến nay, phát sinh rất nhiều điểm ngoài ý muốn, hiện tại hắn cũng không cách nào tiếp nhận thêm được nữa.
- Biện pháp ngược lại cũng không có biện pháp gì, chỉ có thể chờ năng lượng tinh thạch hao hết, cái tàn giới này tự hành tiêu tán rồi?
Âu Dương tĩnh miễn nhún vai, bất đắc dĩ nói.
- Nói đúng, là chúng ta còn phải ở trong này ba ngày?
- Cái này có thể không nhất định, những tinh thạch này nguyên bản chèo chống lớn như vậy cũng không thể chống được ba ngày, nhưng hiện tại ngươi cũng thấy đấy, cái tàn giới này bất quá mấy chục thước, một cái kết giới như vậy chỉ sợ cũng không cần nhiều năng lượng.
- Ý của ngươi là chúng ta còn phải ở chỗ này thời gian dài? Rốt cuộc là bao lâu?
Trong kết giới tuy đã không có địch nhân, nhưng ở trong đó không biết bao nhiêu, thật sự cũng làm người không thể chịu nổi.
- Cái này thật sự rất khó nói, không có biện pháp tính ra.
Âu Dương tĩnh miễn vẻ mặt đau khổ:
- Dựa theo diện tích mà tính, khả năng cần một hai tháng thời gian mới có thể đem tinh thạch năng lượng tiêu hao sạch sẽ. Nhưng tinh thạch thụ qua tổn thương, nói không chừng ẩn chứa năng lượng đã không còn nhiều... Trời biết, chúng ta kiên nhẫn chờ xem.
- Gặp quỷ.
Lý Dật lẩm bẩm một câu, sau đó đi đến bên cạnh đống tinh thạch kia, học Âu Dương tĩnh miễn quan sát đống tinh thạch, đồng thời hỏi:
- Có biện pháp gì hay không, có thể hao phí những năng lượng trong tinh thạch này, cái phù giới chết tiệt sớm một chút thì xong đời?
- Biện pháp có lẽ có, bất quá ta không biết... Lý Dật lão đệ, mời ngươi nói có lương tâm một chút, nếu không có phù giới chết tiệt này, ngươi có thể đối phó được Sử tông chủ cùng năm vị trưởng lão không? Ngươi nói như vậy có lừa dối đó.
Bị Âu Dương tĩnh miễn nói như vậy, Lý Dật cũng nở nụ cười:
- Hảo, hảo, tính ta nói sai rồi.
Sự thật cũng đúng là như thế, Âu Dương tĩnh miễn, bất kể thế nào mà nói cũng là người có công, nếu không có hắn đưa ra cái phù giới này, với năng lực của Lý Dật, cũng vô pháp đối kháng một cái Đấu Thần cường giả cùng năm Đấu Thánh như vậy.
- Lý Dật huynh đệ, ngươi có một thanh kiếm cùng một cây cung rất tốt, một người như ngươi cũng không dùng được nhiều vũ khí như vậy, có hứng thú tặng cho ta hay không?
Âu Dương tĩnh miễn vẻ mặt nịnh nọt nói.
- Nghĩ cũng đừng nghĩ nữa.
Nếu không có hai thanh siêu phẩm thần binh, giết chết La mập mạp... Nói sau, Lý Dật hiện tại chú ý tinh thạch hấp dẫn. Tuy hắn nhìn không ra cái gì trong đó, nhưng đột nhiên, Lý Dật có một loại cảm giác, những tinh thạch này, tựa hồ cùng đấu khí hạt giống cường giả có chỗ nào đó tương tự.
Đấu khí hạt giống có thể luyện hóa, như vậy những tinh thạch này? Có phải là cũng có loại khả năng này sao?
- Âu Dương huynh, tới. Nói cho ta biết, những tinh thạch này rốt cuộc là vật gì?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.