Chương trước
Chương sau
Bất kì một Long tộc nào cũng không thể ngờ rằng ấu Long này lại tấn công đồng loại, ngay lúc đang còn ngây người, Long trảo sắc nhọn của ấu long lấy ra từ sau lưng sõa Long một khối cả máu và thịt.
Sỏa Long bị đau, kêu thảm một tiếng rồi quay đầu lại, nhìn thấy kẻ tấn công mình hóa ra lại là một ấu long, sự khiếp sợ đã hoàn toàn thay thế nỗi đau của sõa Long.
Nhân lúc Long tộc xung quanh giật mình lớn tiếng dùng Long ngữ quát tháo ấu long, Lý Dật biến mất, trong không khí có một chút sóng khí tức, Lý Dật bay vút về phía Tù thiên chi động.
Bảy phần là dốc sức, ba phần là thiên định, chuyện tiếp theo đây phải dựa vào vận may rồi. Nếu Tù thiên chi động vẫn phòng thủ nghiêm mật như bình thường, nếu Lý Dật muốn cứu Thiên Ma Thánh nữ ra thì dường như là một chuyện không thể hoàn thành. Nhưng Lý Dật tin rằng giữa con người và Long tộc đột nhiên xảy ra xung đột quy mô lớn như vậy, Long tộc không thể không điều những con rồng từ nơi khác đến trợ chiến, điểm này, từ việc nhìn thấy Long tộc không ngừng lẻ tẻ bay tới bầu trời phía bờ biển thì có thể phán đoán ra được.
Ở cửa của Tù thiên chi động, từ xa Lý Dật đã nhìn thấy An Đức Lược viện trưởng, lão già này không biết từ lúc nào đã thoát ra khỏi trận chiến mà hắn nên có mặt, sớm đến trước cửa Tù thiên chi động này. Lý Dật không muốn để ý tới hắn, thu liễm khí tức, muốn tránh khỏi hắn trực tiếp đi vào bên trong.
Nhưng ngay trong khoảnh khắc sắp đặt chân vòa Tù thiên chi động, Lý Dật đột nhiên nghĩ rằng, vạn nhất tiếp theo đây có xảy ra việc cần đánh nhau, thì lão già này không nghi ngờ gì chính là một tay chân tốt. Mà hắn đã có “Ẩn Long quyết”, nếu đánh hắn không lại, muốn thoát khỏi An Đức Lược có lẽ không phải là vấn đề quá lớn.
‘An Đức Lược viên trưởng, ngài đến sớm quá đó!”
“Ai? Lý Dật? Ngươi ở đâu?” An Đức Lược quả nhiên kinh hãi đến lắp bắp mồm miệng, nhưng lão gia hỏa cũng là một cường giả kiến thức uyên bác, lập tức nhận ra trên cơ thể Lý Dật có chuyện gì. Tiện tay vỗ một cái, một đạo Đấu khí nhàn nhạt xuất hiện trong tay của An Đức Lược, sau đó Đấu khí đi ra, theo sự chuyển động của An Đức Lược mà quét một vòng tròn.
An Đức Lược tập trung rất chính xác vào vị trí của Lý Dật, quay thân lại nói với hắn: “Tàng hình Đấu kĩ của ngươi thật không rồi, mạnh hơn nhiều so với tàng hình đấu kĩ của La Tuyết Phong kia. Lý Dật, nhiệm vụ của ta đã hoàn thành, con người và Long tộc đã khai chiến, ta hi vọng ngươi sẽ không nuốt lời!”
“Nếu ta định nuốt lời, thì đã tiến thẳng vào trong động, sao lại còn chào hỏi ông chứ!” Lý Dật trấn an nói, ngay sau đó liền hỏi: “Có biết tình hình của Tù thiên chi động không? Bên trong còn bao nhiêu thủ vệ?”
“Có tin tốt cũng có tin xấu. Tin tốt là binh sĩ Long tộc canh giữ Tù thiên chi động về căn bản toàn bộ đã đi ra ngoài bờ biển trợ giúp rồi, tin xấu là ‘căn bản’ không có nghĩa là tất cả, theo như khí tức mà ta mới cảm nhận được, bên trong Tù thiên chi động ít nhất cũng còn từ ba đến sáu binh sĩ Long tộc. Với thực lực liên thủ của chúng ta thì vốn không phải là đối thủ.”
“Quản không nổi nhiều chuyện như vậy, nếu đã đến rồi, không nhẽ tay không ra về!” Lý Dật nói, nhấc chân bước vào bên trong Tù thiên chi động.
Phòng vệ trong Tù thiên chi động, quả nhiên không nghiêm mật như lần đầu tiên Lý Dật tới, ít nhất ở cửa ra vào cũng không có Long tộc gác. Chỉ có phần lõm phía trên động, Long tộc tướng quân đã từng bị Lý Dật đánh cho tơi tả và ca cự long khác đang nôn nóng đi lại. Là một thành viên của Long tộc, bọn họ dĩ nhiên là rất quan tâm chú ý đến trận chiến trên không của Long đảo, những cũng không thể không trấn thủ Tù thiên chi động, tâm tư thì chỉ có thể nôn nóng vậy thôi.
Nếu muốn xâm nhập vào Tù thiên chi động tiến vào chỗ của Thiên Ma Thánh nữ, muốn tránh mặt Long tộc tướng quân và ba cự long thì là chuyện không thể. “Ẩn Long quyết” của Lý Dật hẳn là dư xài đối với binh sĩ Long tộc bình thường, nhưng trước mặt Long tộc tướng quân, trạng thái tàng hình có vài phần là không thể xông vào được, Lý Dật không thể nào có lòng tin được.
Toàn lực thu liễm tâm thần, Lý Dật cẩn thận từng li từng tí men theo con đường bằng đã xoay quanh Tù thiên chi động tiến tới, phía sau hắn, An Đức Lược cũng dùng tàng hình Đấu kĩ, chăm chú đi theo.
Ở vị trí cách Long tộc tướng quân chỉ khoảng hơn mười mét, Long tộc tướng quân vẫn luôn nôn nóng đi qua đi lại đột nhiên dừng bước, ánh mắt cảnh giác đưa khắp bốn phía tìm tòi một lượt, xem bộ dạng, có lẽ là cảm nhận được có gì đó bất ổn.
Trong lòng Lý Dật khẽ rùng mình, dừng bước dán chặt cơ thể lên vách đá. Long tộc tướng quân có vẻ nghi hoặc nhìn quanh một lần, nhưng không xác định được có gì khác thường, bởi vì trong Tù thiên chi động bình thường có khí tức cường giả ẩn ước bay ra từ phần sâu dưới đáy động phát ra, thế nên Long tộc tướng quân cũng không đặc biệt chú ý. Tiếp tục đi đi lại lại đầy nôn nóng, vừa dùng ngôn ngữ Long tộc nói chuyện với mấy cự long kia.
Một cự long trả lời lại một tiếng, cùng với một cự long khác nhấc chân đi ra ngoài động, lúc đi ngang qua bên cạnh Lý Dật và An Đức Lược, Long dực dường như xẹt qua mặt Lý Dật. Xem ra, hai cự long này bị Long tộc đại tướng quân sai đi ra ngoài tăng viện.
Như vậy không tồi, Lý Dật không di chuyển nữa, mà tiếp tục dán mình vào vách tường, đầu óc nhanh chóng suy nghĩ. Nếu Long tộc tướng quân đã chú ý đến cuộc chiến bên ngoài như vậy, nói không chừng một lúc nữa, bản thân cũng sẽ ra ngoài tăng viện cũng không chừng, đến lúc đó Tù thiên chi động chính là nơi không có phòng ngự rồi!
Lẳng lặng chờ đợi chừng hơn nửa canh giờ, Long tộc tướng quân không rời khỏi Tù thiên chi động như Lý Dật mong mỏi. Lý Dật không thể chờ được nữa, bắt đầu mạo hiểm tiến về phía trước.
Vừa mới di chuyển được vài mét sát vách đá, thì Long tộc tướng quân đột nhiên hét lên: “Ai?” đồng thời nhìn về phía Lý Dật, hẳn là đã biết hành tung của Lý Dật. “Ẩn Long quyết” không thể giấu thân trước mắt của Long tộc tướng quân được rồi, không chỉ có nghĩa là bị lộ hành tung, mà còn có nghĩa là sự khác biệt về thực lực của Lý Dật so với Long tộc tướng quân là rất lớn.
Lý Dật đang muốn hiện thân, định dùng thân phận đặc biệt của mình đối với Long tộc tiến hành quần nhau, nhưng nhìn thấy Long tộc tướng quân vỗ Long dực, một đạo Đấu khí tuôn thẳng đi qua, Đấu khí hùng hậu không phải tuôn về phía mình, mà là về phía An Đức Lược bên cạnh.
Không lẽ, bị nhìn thấu trạng thái tàng hình không phải là mình, mà là An Đức Lược?
Trong lòng Lý Dật rất vui, cũng bất chấp rất nhiều, thừa dịp Long tộc tướng quân đang vận Đấu khí liền đi thật nhanh, đi tới đáy sâu tối đen không thấy gì bên cạnh.
Đã bị tấn công, An Đức Lược cũng dứt khoát hiện hình, thừa cơ yểm hộ Lý Dật.
Một dạo không gian phòng ngự bố kết trong nháy mắt, sau đó trước Đấu khí mà Long tộc tướng quân đánh ra tiêu tán thành những mảnh vỡ không gian phân loạn.
“Người kia từ đâu đến, đến cả Tù thiên chi động mà cũng dám xông vào!” Long tộc tướng quân phẫn nộ quát lớn, vốn trong lòng đang nôn nóng rốt cuộc tìm ra nơi để phát tiết, cơ thể cao lớn như núi ép về phía An Đức Lược.
Lý Dật không để ý tới tình hình trên, càng không để ý tới sống chết của An Đức Lược, nếu Long tộc tướng quân có thể đánh gục hắn thì càng tốt, nếu có thể lưỡng bại câu thương thì thật hoàn mỹ.
Theo con đường vào thâm uyên, Lý Dật rơi xuống mười mấy mét, sau đó mới từ từ rồi mới chống chế được thân mình, cúi đầu nhìn xuống phía dơ]í. Thâm uyên tối tăm cho người ta một cảm giác đầy áp lực. Những dây xích sắt chằng chịt hiện lên, thỉnh thoảng ánh lên sắc đỏ sậm đầy quỷ dị.
Lý Dật sau khi men theo dây xích sắt đi xuống gần trăm mét, căn phòng u cấm của Thiên Ma Thánh nữ cuối cùng cũng hiện ra.
Lại một lần nữa đến chỗ này, tâm tình của Lý Dật có chút kích động. Dù sao thân phận của mình cũng là do Thiên Ma Thánh nữ cho, tự sâu bên trong linh hồn của Lý Dật, còn ẩn chứa mơ hồ tình cảm khắc sâu ấu, nếu không thì, Lý Dật sẽ không mạo hiểm nhiều như vậy để nghĩ cách cứu viện lão nương này.
“Mẫu thân, con tới cứu người đây!” Lý Dật nhẹ nhàng linh hoạt nhảy vào trong tù thất từ phía cửa sổ. Thiên Ma Thánh nữ tuyệt mỹ, khuôn mặt tái nhợt vô cùng kích động.
“Dật nhi!” chỉ hai chữ, người phụ nữ không hè yếu ớt này nhất thời thể hiện ra một sự ôn nhu vô cùng.
“Mẫu thân, con muốn đưa người rời khỏi chốn tăm tối không ngày đêm này này, rời khỏi Long đảo, đưa người về bên phụ thân!” Lý Dật vội vàng nói gấp, tất cả đều nói lộn xộn hết cả.
“Ta có thể đi sao?” Thiên Ma Thánh nữ chợt có chút hoảng hốt, u cấm tù thiên động này chính là sứ mệnh mà Thiên Ma Thánh nữ kể từ khi sinh ra đã có, nếu rời đi như vậy, những hậu nhân của Dương thị nắm giữ trong tay Ma tông phải làm thế nào? Nếu Dương Ma Thiên xông ra khỏi đây làm hại Đấu Thần Đại lục thì phải làm thế nào? Đi, là cần phải có dũng khí mà máu lạnh.
“Vì sao không thể? Chỉ cần gia đình chúng ta đoàn viên, những chuyện khác con không cần biết!” đây là những lời trong tim Lý Dật, và cũng chính là tính cách của Lý Dật.
"Thế nhưng......"
“Không có nhưng nhị gì hết!” Lý Dật gạt phăng, thân hình lắc lư, đã lên đến trên đỉnh của tù thất.
Đã cảm nhận đươc tâm tình của Lý Dật, và cũng bị tương lại đoàn viên tuyệt đẹp hấp dẫn, Thiên Ma Thánh nữ không hề cự tuyệt, nhìn lên phần đỉnh lờ mờ của tù thiên chi động, lập tức nói kiên quyết: “Được, Dật nhi, có lẽ con nói đúng, chỉ cần gia đình chúng ta đoàn viên, những chuyện khác không còn quan trọng nữa!”
Bên ngoài tù thiên chi động, trên không bờ biển Long đảo, hai đại cường giả đang tranh đấu kịch liệt bỗng nhiên dừng tay, một người một rồng đồng thời xuất hiện trên không trận chiến nơi bờ biển, sau đó hạ từng đạo không gian cấm xuống, cách ly chiến ttrường thành vô số không gian không thể đột phá được.
“Toàn bộ dừng tay!” âm thanh trong trẻo của Đấu Thần điện tổng điện chủ truyền vào tai mỗi người.
“Thánh nữ rời khỏi vị trí rồi!” Long tộc tộc trưởng nói ra nguyên nhân khiến hai đại cường giả bỗng nhiên dừng tay.
Thánh nữ rời khỏi vị trí có ý nghĩa gì, mọi người lập tức ý thức được. Xa xa, bên ngoài đó mấy chục dặm, ở phía Tù thiên chi động, cả ngọn núi lắc lư như thể có một cơn địa chấn.
“Chiến sĩ Long tộc, cấp tốc chạy tới Tù thiên chi động!” Long tộc tộc trưởng phát lệnh, giải trừ không gian cầm cố trên chiến trường, dẫn đầu đoàn bay nhanh về phía Tù thiên chi động. Những chiến sĩ cự long thoáng sững sờ, rồi cũng liền bay lên trời, theo sát Long tộc tộc trưởng phi nước đại đến Tù thiên chi động.
Còn về cường giả con người, mặc dù không rõ “Thánh nữ rời vị” có ý nghĩa gì, nhưng tháy Long tộc khẩn trương như vậy, hiển nhiên cũng biết không phải là chuyện nhỏ rồi!
Rất nhiều Đấu Hoàng, Đấu Tôn thậm chí là tử y điện sĩ, Đấu Thánh cường giả như Ác tông chủ cũng đồng thời triển khai thân hình, nhanh chóng theo sau Long tộc bay về phía Tù thiên chi động.
Cảnh tượng phía dưới bầu trời lập tức trở nên vô cùng hoành tráng, vô số Long tộc và cường giả con người dường như đang che đậy toàn bộ bầu trời, cảnh tượng này, bất luận là Long đảo hay Đấu Thần Đại lục, đều là trước giờ tuyệt chưa hề có.
Còn ở trong Tù thiên chi động, Long tộc tộc trưởng đang quần chiến cùng An Đức Lược cũng dừng tay vì chấn động của toàn bộ thân núi. Long tộc tướng quân rất nhanh ý thức được rằng trong thâm uyên đã xảy ra chuyện gì! Là hộ vệ của Tù thiên chi động, Long tộc tướng quân dường như không chút do dự buông tha An Đức Lược, thân hình mãnh liệt bay phốc vào bên trong thâm uyên!
Đối với Long tộc ở Long đảo chuyện nghiêm trọng nhất chính là chuyện Thánh nữ rời vị. Thánh nữ rời vị, có nghĩa là sự giam cầm Dương Ma Thiên bị đứt mất một mắt xích. Không ai có thể dám chắc qua khoảng thời gian ngàn vạn năm, hậu quả của việc mất đi một mắt xích sẽ như thế nào?
Nhưng có thể khẳng định, đây tuyệt đối không phải là chuyện gì tuyệt vời cả!...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.