Chương trước
Chương sau
Còn hơn tám tháng? Lý Dật trong lòng chợt nghĩ, khoảng thời đã hứa với Phì Phì là chín tháng, cũng chính là hơn tám tháng, lẽ nào chuyện Phì Phì nhờ phép mình làm, có quan hệ với đại hội bảy năm một lần này?
Vì thế Lý Dật nói ra nghi ngờ của mình, Khảm Kì nghĩ một hồi, rồi nói:
- Đúng rồi, lão hắc tử nhất định là muốn lấy danh nghĩa của ngươi và đệ tử của hắn tham gia Đại hội.
- Chuyện này đối với hắn có lợi gì?
Lý Dật hỏi.
- Học viện La Lan dường như có một điều quy định, nếu đệ tử của một đại đạo sư, trong ba lần đại hội liên tiếp không thể vào nhóm mười người mạnh nhất, thì sẽ bị mãi đi chức bị đại đạo sư. Lão sắc quỷ này, ngươi cũng biết đó, ngoài chuyện ăn chơi, hắn căn bản không có dạy chúng ta điều gì cả, những học viên thực sự muốn tu luyện Đấu khí, sẽ không chọn hắn làm đạo sư. Cho nên ta đoán chừng, lần đại hội này nếu học trò của lão sắc quỷ không có ai vào được nhóm mười người mạnh nhất thì chức đại đạo sư của hắn e rằng cũng giữ không được.
- Khảm Kì ý ngươi là, Phì Phì hắn muốn ta giúp hắn trong Đại hội này tiến vào nhóm mười người mạnh nhất? Nhưng, dựa vào lập luận của Lạp Bố Lí và Khảm Kì, chuyện này kim tệ có thể giải quyết, không phải phải phí công tìm ta đến như vậy chứ.
Lạp Bố Lí nói:
- Dùng kim tệ có thể mua được Danh bài trong nhóm trăm kẻ mạnh thì không phải vấn đề lớn, nhưng muốn là một mười kẻ mạnh thì e rằng không có dễ như vậy. Thử nghĩ, một học viên có thể tiến vào nhóm mười đó, thì thực lực bản thân cũng không dễ coi thường, hơn nữa sẽ không làm xấu bối cảnh gia đình, bọn họ coi trọng vinh dự hơn, kim tệ đối với bọn họ không có ý nghĩa gì cả. Hơn nữa, vạn nhất bị Học viện biết, lão sắc quỷ đến bị giáng xuống chức đạo sư cũng không được nữa, mà là bị đuổi ra khỏi Học viện luôn.
Cách giải thích này cũng hợp tình hợp lí, Lý Dật càng thêm hiểu rõ mục đích Phì Phì đem mình đến Học viện La Lan. Chỉ có điều, Phì Phì làm sao biết được trong Thiên Phong đế quốc có một nhân vật như mình?
Nói chuyện trên cả đoạn đường, Lý Dật đã hiểu không ít về Học viện La La. Bỗng xe ngựa chậm chậm lại, phía trước có người hô to:
- Vô loạn chi vực đáng chết, các đại gia đã trở về!
Lý Dật xuống xe, khí thế kinh người trước mắt khiến Lý Dật đột nhiên sững sờ!
Chỉ thấy, hai ngọn núi vơi đỉnh sắc nhọn chổng trời, giữa đỉnh núi là một kiến trúc thành lũy hùng vĩ. Dưới kiến trúc đó là cánh cửa to nhất mà Lý Dật từng nhìn thấy.
Lấy núi làm cửa, khí thế này sợ là Đế Đô của Đại Thần Vương Triều cũng không làm được. Dưới cửa lớn, các cường giả có vũ trang đang lần lượt kiểm tra từng người vào thành. Học viên của Học viện La Lan, người làm và đạo sư căn cứ vào thẻ bài của mình để ra vào, ngoài ra những người khác muốn vào thành, thì phải khai báo giấy thân phận của đế quốc mình cấp để tiến hành đăng kí.
Lý Dật mặc dù không có thẻ học viên nhưng với thân phận đại đạo sư của Phì Phì đám cảnh vệ hỏi cũng không hỏi, liền cho đoàn xe này đi vào.
Lướt qua hành lang thật dài bị hai ngọn núi kẹp, mọi thứ trước mắt đang bắt đầu, một thành thị nhìn không thấy biên giới đang hiện lên trước mắt.
Vô loạn chi vực, khí thế hùng vĩ của Học viện thành thị này, khiến Lý Dật trong lòng cảm thấy mình được kinh qua hai thế giới khác nhau.
Xe ngựa nhanh chóng đưa đám người Lý Dật tiến vào trong thành, quả nhiên như Khảm Kì và Lạp Bố Lí đã nói, hai bên con đường rộng lớn, các loại cửa hàng cùng đồ ăn thức uống cái gì cần có thì đều có. Đương nhiên, cân nhắc đến Học viện Đấu khí, trên đường đi, Lý Dật không hề nhìn thấy những nơi ăn chơi trăng gió này.
Tiến vào Vô loạn chi vực, xe ngựa chạy băng băng gần hai giờ, rồi mới tiến vào một Đại viện, xe chầm chậm dừng lại.
- Cuối cùng cũng tới nhà rồi, mệt chết đi được!
Đám công tử bột xuống xe, xhen nhau chui vào gian phòng riêng của mình. Phì Phì đi tới chỗ Lý Dật, cười:
- Tiểu tử, đến rồi, ngươi tùy ý tìm một cái phòng ở lại nhé, dù sao cũng là Học viện cung cấp cho ta nhà này, có rất nhiều phòng, ngươi thích ở đâu thì ở. Trừ việc không được đem tình nhân đến đây làm bậy, chuyện khác ngươi muốn làm sao thì làm. Ngày mai ta sẽ đến đưa ngươi đến chỗ quản lý của Học viện để bổ sung học tịch! Nếu không còn chuyện gì, thì giờ ta cũng muốn đi nghỉ đây.
- Làm sao mà không có vấn đề gì chứ, Phì Phì, ta hỏi ngươi, ngươi đem ta tới Học viện La Lan, có phải muốn ta giúp ngươi tham gia đại hội rồi vào được nhóm mười người mạnh nhất, để giữ được chức vị đại đạo sư của ngươi không?
Phì Phì liếc nhìn Lý Dật:
- Ngươi biết rồi còn hỏi làm gì!
- Sao ngươi lại biết mà tìm ta?
Nghĩ một lúc, Phì Phì thành thật trả lời:
- Là nghe Lý Na muội muội nói, cô ấy nói ngươi tu luyện Đấu khí chưa đến nửa năm, từ một người bình thường đã đạt đến Đấu Vương cảnh giới…
- Ngươi đã gặp Lý Na?
Lý Dật ngắt lời hắn, vội vàng hỏi thăm:
- Nàng ở đâu?
- Ta làm sao biết được, thành thị to lớn như thé này, ta chẳng qua là ngẫu nhiên nghe được. Sau này ngươi từ từ tìm đi, hoa trong Học viện, muốn tìm được nàng cũng không khó. Còn có chuyện gì nữa không?
- Còn một vấn đề nữa, nếu ngươi đã muốn ta giúp ngươi chuyện đại hội, thì cũng cần phải cho ta một quân chủ bài, ví dụ như cái gì mà Công pháp Bạch Hổ cấp Đấu kĩ gì đó. Nếu không, ta cũng không dám cam đoan là có thể thắng được bao nhiêu thiên tài cũng như thằng điên trong Học viện La Lan được đâu.
- Bạch Hổ cấp Công pháp Đấu kĩ, ngươi làm như là củ cải trắng, không có nhé! Hừ, nếu như ta biết dạy đồ đệ, thì còn cần tìm ngươi không? Ngươi nên tự mình cân nhắc đi, nếu như không thể vào nhóm mười người, ta sẽ đi đến Thiên Phong đế quốc một lần nữa, giết hết phụ nữ người già trong nhà ngươi hết đó.
Phì Phì hung dữ nói.
- Ngươi dám uy hiếp ta!
Lý Dật trầm mặt xuống, bình sinh hắn ghét nhất là bị người ta bức bách.
- Được được được, coi như ta nói sai. Tóm lại ngươi giúp ta, điều tốt tự nhiên sẽ có rất nhiều, ít nhất khi đánh nhau, trong Đấu Thần đại lục không có mấy người là đối thủ của ta. Kì thực cái ta am hiểu nhất là công phu trên giường, ngươi giúp ta, ta sẽ truyền lại cho ngươi toàn bộ công phu trên giường, đảm bảo…
Lý Dật đã “hừ” một tiếng rồi quay người bỏ đi. Lão sắc quỷ nhà ngươi trên giường còn bịp bợm nhiều hơn nữa, so ra chắc kiếp trước Lý Dật ở một đảo quốc biến thái rồi?
Phì Phì nói đúng, căn nhà này chiếm một diện tích lớn, các phòng lớn nhỏ e rằng có hơn trăm phòng, đại đa số đều trống rỗng, có vài căn thậm chí bị mạng nhệ và bụi phủ kín. Loại nhà này có lẽ chỉ có đại đạo sư mới có tư cách dùng, chỉ có điều cho Phì Phì thì thực sự quá lãng phí. Chọn được một cái sân nhỏ, Lý Dật đến chỗ người làm phụ trách quét dọn, rồi dẫn Tinh Linh thiếu nữ vào.
Trên đường đi, Tinh Linh thiếu nữ, im lặng khôn gnói tiếng nào, phán đoán tình hình giữa hai người sau khi uống rượu. Chỉ là lúc nghe thấy Khảm Kì nói phía Đông Bắc của Học viện là rừng sâm Tinh Linh thì tin đôi mắt mới có tinh thần một chút.
Bước vào phòng, nhìn thấy Tinh Linh thiếu nữ tay chân luống cuống, Lý Dật thân mật nói:
- Khải Sắt Lâm, không cần khẩn trương, ở đây rất an toàn. Đợi qua vài ngày, sau khi tình hình ở đây ổn định, ta sẽ đưa nàng về rừng sâu Tinh Linh.
- Ngươi, thật sự muốn đưa ta về rừng sâu Tinh Linh?
- Đương nhiên rồi, ta dối nàng làm gì? Nàng vốn thuộc về rừng Tinh Linh, ở đây không thích hợp với nàng.
Tinh Linh thiếu nữ tuy đẹp mê người, nhưng hiện tại Lý Dật vẫn kháo khao tìm được Na Na, nếu như bị Na Na thấy bên cạnh mình có một mỹ nữ đặc biệt như vậy, thì đúng là trong đũng quần có bùn đất rơi vào, có không phải phân thì cũng trở thành phân.
Trong phòng, mọi thứ đều đầy đủ, lại có người phụ trách việc chăm sóc, Lý Dật không cần phải làm cái gì cả. Nhìn trời thấy còn sớm, Lý Dật quyết định đi dạo quan Vô loạn chi vực. Để Tinh Linh thiếu nữ trong phòng, Lý Dật thật sự có chút không an tâm, thế nên đem nàng đi cùng, sau đó cùng đến phòng của Khảm Kì mời hắn cùng đi để dẫn đường. Khảm Kì thì rất vui vẻ nhận lời, mặc vào bộ quần áo lụa là hoa lệ hắn cùng Lý Dật, Tinh Linh thiếu nữ đi ra khỏi nơi Phì Phì đại đạo sư cư ngụ.
- Có biết người ta gọi nơi này là gì không?
Đi ra khỏi cửa lớn của nơi ở, Khảm Kì nghiền ngẫm nói.
Lý Dật cười nói:
- Có lẽ không phải là một cái tên dễ nghe rồi.
- Trung tính đi, bọn hắn đều gọi nơi ở của lão sắc quỷ là ‘Vô loạn hoa quật’!
Khảm Kì cười cười, rồi bổ sung thêm:
- Nhưng ta cảm thấy rất chuẩn xác, lão sắc quỷ chắc là đã nói với ngươi rồi đúng không, không được đem người tình về đây làm bậy? Kì thực, đây chỉ là những lời ma quỷ, học viện chỉ quy định vậy mà thôi, lão sắc quỷ bản thân hắn cũng lén lút đem nữ nhân vào đây đó!
Vị trí địa lý của Vô loạn hoa quật cũng không tệ, đi ra ngoài vượt qua một góc đường, chính là một đường lớn phồn hoa náo nhiệt, người lui lui tới tới không ít. Nhưng so sánh với một thành thị bình thường, thì nơi đây có vẻ thanh lãng, trong những người qua lại, đại bộ phận đều là cường giả tu luyện Đấu khí, trong trong những cửa hàng mua bán bên đường, ngoài những đồ ăn hàng ngày, thì cũng đều là những thứ có liên quan đến việc tu luyện Đấu khí.
Đi qua hai con đường, Khảm Kì đột nhiên chỉvào một kiến trúc hình vòm phía trước, nói với Lý Dật:
- Chỗ đó là một đấu trường, có hứng vào xem không?
Cái này, Lý Dật thật sự có hứng thú!
Nơi chiến đấu nằm ở chính giữa một cái sân rộng, không cần giấy, thẻ gì cũng có thể tự do ra vào. Chỉ có điều ngay cửa có hai lối đi, một lối ghi rõ là- Người xem”, cái kia ghi chú rõ là “Ghi danh”, Lý Dật, Khảm Kì, Tinh Linh thiếu nữ dĩ nhiên là đi bên đường người xem.
Đấu trường này rõ ràng chỉ là một đấu trường quy mô nhỏ, chỉ có thể chưa được vài trăm người xem. Đài chiến đấu lộ thiên khá lứn, lúc này đang có hai cường giả, đang nện Đấu khí trên đài.
Hai thiếu niên đang nện Đấu khí trên đài tuổi cũng không lớn, cùng lứa với Lý Dật, đều là cường giả Đấu Vương cảnh giới, hơn nữa số tinh lại không thấp, Đấu khí phát ra chấn động làm lỗ tai người ta thấy oang oang.
- Đợi lão đại có được chứng minh học tịch, thì có thể lên đài khiêu chiến rồi. Nhưng ta khẳng định lão sắc quỷ sẽ giở chút thủ đoạn, nếu Học viện biết ngươi là Đấu Hoàng đỉnh phong, e rằng sẽ không thu nạp ngươi làm học viên đâu, mà trực tiếp thuê ngươi làm đạo sư rồi.
Khảm Kì đứng một bên nói lấy lòng.
- Đấu Hoàng đỉnh phong có thể làm đạo sư ở Học viện La Lan sao?
- Ừ, theo lẽ thường mà nói, Đấu Hoàng cường giả có thê phụ trách chức đạo sư sơ cấp, Đấu Tôn cường giả có thể phụ trách chức đạo sự, Đấu Thánh cường giả thì là đại đạo sư đó. Nhưng đây chỉ là một hạng mục trong điều kiện, nếu trong thời gian đảm nhiệm chức đạo sư không có thành tích tốt, thì sẽ bị xuống chức. Vì Học viện cho rằng, thực lực bản thân mạnh, không có nghĩa sẽ dạy được học viên tốt, giống như đại đạo sư của chúng ta, ngoài ănchơi hưởng lạc, căn bản không dạy chúng ta tu luyện Đấu khí gì cả!
Lý Dật đối với cái chức vụ đạo sư thì lại không có chút hứng thú, còn đại đạo sư thì đã làm sao? Thì cũng phải lăn lộn dưới chướng người khác! Nếu có thể đảm nhiệm chức Viện trưởng của Học viện La Lan, điều này, may ra Lý Dật sẽ xem xét!
Oanh ——
Trên đấu trường đột nhiên phát ra tiếng vang lớn, dường như là một học viên sử dụng một chiêu Đấu kĩ lợi hại, còn học viên kia bị trực tiếp đánh ra khỏi nơi chiến đấu, trận này đã kết thúc. Tấm tinh thạch treo lơ lửng trên đài, lập tức hiện lên tên của học viên chiến thắng, tổng điểm cùng bài danh chiến đấu của cả Học viện. Nhưng học viên giành được chiến thắng này, không qua được hơn bảy trăm người được bài danh!
Một Đấu Vương cao tinh, bài danh trong Học viện La Lan, chỉ có bảy trăm người, cũng chính là Học viện La Lan ít nhất có bảy trăm vị cao tinh Đấu Vương!
Thực lực như vậy, cũng đủ làm Lý Dật thấy kinh hãi rồi!
Học viện La Lan, không hổ là Học viện thần bí nhất cũng như mạnh nhất Đấu Thần đại lục, ở nơi ngọa hổ tàng long này, vẫn là nên cẩn thận thì tốt hơn! Trong lòng Lý Dật thầm khuyên chính mình.
<br
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.