Chương trước
Chương sau
Ma Thiên Tôn đồng ý mà không thèm để ý đến thể diện của mình, đương nhiên là còn có ý đồ riêng. Tên Đấu Thánh cường giả này tuy thực lực rất khủng bố, nhưng nghe ý tứ của hắn thì tựa hồ muốn mang Lý Dật rời khỏi Thiên Phong Đế Quốc, chỉ cần hai tên này không ở Thiên Phong Đế Quốc thì dựa vào hai Đấu Tôn cường giả Bắc Trác, Bách Phái mà Mị Ảnh Ma Tông nắm trong tay, còn có thế lực nào có thể sánh được nữa chứ.,
Thấy Ma Thiên Tôn đồng ý, Anh Nhi Phì đột nhiên vui mừng, không thèm nhìn Ma Thiên Tôn nữa, quay sang nói với Lý Dật:
- Đã xong, bây giờ có thể đi cùng ta rồi chứ?
Xong cái con khỉ, Lý Dật đột nhiên cảm thấy không biết nói gì hơn về đầu óc của Anh Nhi Phì, loại người như Ma Thiên Tôn, có thể chỉ cần một câu nói là có thể dọa được hay sao?
- Phì Phì, mọi người nói ngực to thì đầu đất, ngươi đầu to mà cũng toàn đất thôi sao?
Thấy Anh Nhi Phì có vẻ dễ tính, Lý Dật cũng muốn thăm dò thái độ xem sao.
- Sao ta lại đầu đất?
Anh Nhi Phì có chút không vui, thắc mắc.
- Ta hỏi ngươi trước, ngươi định đưa ta đi đâu?
Anh Nhi Phì cười giảo hoạt:
- Đi rồi ngươi sẽ biết, dù sao cũng là nơi tốt.
- Tạm thời tin ngươi, vẫn còn một việc phải nói trước, ta có thể làm đồ đệ của ngươi, nhưng cũng phải có giới hạn thời gian, nếu không chẳng phải là bán thân cho ngươi rồi sao?
- Yên tâm, yên tâm, một năm, chỉ một năm là đủ rồi.
- Một năm, lâu quá?
- Ít nhất là chín tháng.
- Sáu tháng có được không?
- Không được, ít nhất là chín tháng, nếu không thì không có tác dụng.
Hai người đứng đó cò kè mặc cả, chúng nhân ở xung quanh không biết nói gì hơn. Gã Lý Dật này, đúng là không biết tốt xấu gì cả, Anh Nhi Phì không chỉ giúp hắn lật ngược tình thế thắng được Mị Ảnh Ma Tông, hơn nữa còn được một Đấu Thánh cường giả chỉ giáo cho mấy ngày, bao nhiêu cường giả khuynh gia bại sản đều sẵn lòng, còn hắn lại ra vẻ rất không đồng ý.
Thực ra không phải Lý Dật muốn kỳ kèo mấy tháng đó, chẳng qua là muốn thăm dò tính tình của Anh Nhi Phì, tốt nhất là có thể tìm hiểu ra mục đích việc hắn đột nhiên muốn thu mình làm đồ đệ. Không thể nhìn vẻ bề ngoài mà suy xét con người, ai biết Anh Nhi Phì này nhìn bề ngoài đầu đất như vậy, nhưng bên trong có phải là kẻ tâm địa hiểm ác hay không.
- Được rồi, vậy ta chịu thiệt một chút, chín tháng thì chín tháng, còn việc cuối cùng, nếu ngươi làm được, chúng ta lập tức lên đường.
- Tiểu tử ngươi phiền phức thật, sớm biết thu đồ đệ phiền phức như vậy ta đã không thèm đến.
Anh Nhi Phì vẻ mặt sốt ruột:
- Còn có chuyện gì nữa?
Lý Dật chỉ Ma Thiên Tôn:
- Giết hắn!
Một hành động đơn giản đó lại khiến Ma Thiên Tôn toát mồ hôi lạnh, nếu Anh Nhi Phì thực sự ra tay thì e rằng hắn không có cơ hội chạy thoát. Nhân lúc Anh Nhi Phì chưa tỏ thái độ gì, Ma Thiên Tôn vội nói:
- Lý Dật, ngươi đừng tuyệt tình quá, sau này gặp nhau còn dễ nói chuyện.
Giọng điệu rõ ràng có ý thỏa hiệp.
- Người tuyệt tình không phải ta, mà là ai đó mới đúng.
Lý Dật cười lạnh, nói:
- Không giết ngươi, cho ta một lý do đi.
Trầm ngâm trong giây lát, Ma Thiên Tôn đáp:
- Bổn tôn hôm nay coi như gặp xui xẻo, từ hôm nay rời khỏi Thiên Phong Đế Quốc, từ nay không bước một bước vào đây nữa.
- Lý do này, tựa hồ....
- Bổn tôn đảm bảo Bắc Đấu Tông sẽ biến mất hoàn toàn, còn Bách Phái, Lý Hàn, Cung Bổn... bị trúng Hóa Ma Đại Pháp, bổn tôn cũng sẽ giải trừ cho bọn chúng.
Vốn dĩ Lý Hàn, Cung Bổn vẫn nằm trong tay Thiên Sát Địa Sát, bị Mị Ảnh Tứ Sát luyện hóa.
Đối với đề nghị của Ma Thiên Tôn, Lý Dật chỉ mỉm cười, thái độ cao thâm khó mà đoán được, không hề phù hợp với bề ngoài có chút non nớt của hắn.
Thấy thái độ đó của Lý Dật, Ma Thiên Tôn tựa hồ đã hạ quyết tâm, tay giơ lên, lôi từ trong dung giới ra một thứ vòng tròn màu đen tuyền, nói:
- Đây là Phệ Hồn Lệnh, ngươi tự xem đi.
Búng nhẹ một cái, thứ màu đen đó liền rơi vào tay Lý Dật. Một cỗ đấu khí của Lý Dật truyền vào, bề mặt của Thôn Phệ Lệnh liền hiện lên một lớp ánh sán màu xanh, tiếp đó một đạo thông tin liền truyền vào trong não Lý Dật.
Thôn Phệ Lệnh dùng Ma Hạch của Bát Giai Tinh Thần Hệ Ma Thú, kết hợp với mấy chục loại vật liệu quý hiếm luyện thành, sau khi kích hoạt có thể thôn phệ linh hồn của con người, do người kích hoạt khống chế. Nói một cách đơn giản, nếu Lý Dật dùng Phệ Hồn Lệnh trên người Ma Thiên Tôn, vậy thì mọi lúc mọi nơi, Lý Dật đều có thể thôn phệ linh hồn của Ma Thiên Tôn, biến hắn thành một kẻ đần độn. Tới lúc này Lý Dật mới mỉm cười hài lòng, thứ cực kỳ âm tà này, quả thực là thứ tốt.
- Thứ tốt, lão ma đầu, đưa thêm mấy cái nữa ra đây.
- Ma hạch của bát giai ma thú dễ kiếm vậy sao? Ngươi nghĩ là mớ rau con cá hay sao?
Lý Dật mỉm cười:
- Một khi lão ma đầu đã có thành ý, vậy bổn thiếu gia cũng không khách khí.
Căn cứ theo cách sử dụng Phệ Hồn Lệnh, Lý Dật kích hoạt nó, sau đó truyền vào một cỗ linh hồn chi lực. Linh hồn chi lực vừa truyền vào, Phệ Hồn Lệnh liền biến thành thể lỏng, Lý Dật búng tay một cái, thể lỏng đó liền bắn vào mi tâm của Ma Thiên Tôn, rồi nhanh chóng biến mất.
- Đừng quên lời hứa trước đó của ngươi, hãy phò tá hoàng thất cho tốt, báo đáp Lý Minh. Đúng rồi, sau này không được mặc bộ áo dơi này nữa, nhìn không thuận mắt chút nào.
Phệ Hồn Lệnh đã xâm nhập vào, Ma Thiên Tôn rùng mình một cái, trong thế giới linh hồn cũng có thêm một tia linh hồn lực của Lý Dật, tính tình cũng có chút thay đổi, thái độ với Lý Dật cũng gần gũi hơn một chút, vẻ mặt cũng ôn hòa hơn nhiều.
- Xin nghe theo lời dạy bảo của thiếu chủ.
Rồi quay người lại, tay vung ra, một cỗ đấu khí đánh về phía Bắc Trác.
Tâm trí của Bắc Trác bị Mị Ảnh Tứ Sát khống chế, nhưng bản năng cầu sinh lại khiến hắn kháng cự trong vô thức, khiến cho bộ dạng của hắn vô cùng quỷ dị. Tộc nhân của Bắc Đấu Tông và tàn dư của tứ đại gia tộc thấy Ma Thiên Tôn đồng ý với Lý Dật sẽ tiêu diệt sạch bọn chúng, đột nhiên trở nên liều mạng, dưới sự cầm đầu của tứ đại gia chủ, chém bay mấy đệ tử của Mị Ảnh Ma Tông, tìm đường chạy trốn.
Nhưng đã quá muộn, sau tiếng quát của Cung Vô Song, cung tên cùng bắn ra, ngăn chặn đường thoát của bọn chúng, sau đó binh sĩ trọng giáp tiến lên. Dưới sự tấn công của quân đội hoàng thất và người của Mị Ảnh Ma Tông, Bắc Đấu Tông và tứ đại gia tộc rất nhanh liền tan rã, tiếp đó liền rơi vào thế bị tàn sát.
Nhân lúc tàn sát, Mị Ảnh Tứ Sát cũng giải trừ Hóa Ma Đại Pháp cho đám người Bách Phái, Lý Hàn, Cung Bổn. Sống sót sau kiếp nạn, ngay cả Đấu Tôn cường giả như Bách Phái cũng cảm tháy khiếp sợ, đối với Bách Điện Chủ mà nói, cho dù là bị chết cũng còn tốt hơn nhiều suốt đời không người không ra người ma không ra ma ở trong tay kẻ khác.
- Lý Dật các hạ, Thiên Phong phân điện đã không còn chức vị nào thích hợp cho ngươi, nếu người đồng ý, bổn điện chủ có thể đề cử ngươi với Đấu Thần tổng điện, với thực lực của các hạ, tiền đồ sau này ở Đấu Thần Điện sẽ không thể tưởng tượng nổi.
Thân phận hiện tại của Lý Dật đã là Phó điện chủ của Thiên Phong phân điện, nhưng điện chủ bắt buộc phải do Đấu Thần Tổng Điện bổ nhiệm, Bách Phái cũng không có quyền đó, nên mới nói như vậy.
Lý Dật cười khổ:
- Đa tạ Bách Phái Điện Chủ, nhưng Lý Dật tạm thời không rảnh rỗi, ta còn phải làm đồ đệ trong chín tháng cho người ta nữa.
- Vậy cũng không sao, bổn điện chủ sau khi quay về sẽ báo cáo tình hình Thiên Phong Đế Quốc với tổng điện, đồng thời đề cử các hạ. Các hạ lúc nào cũng có thể đến Đấu Thần Tổng Điện nhận chức mới.
Ngoài điện chủ tổng điện, Lý Dật cũng không còn có hứng thú với bất cứ vị trí nào của Đấu Thần Điện, làm thày thằng ngu còn hơn làm tôi tớ cho thằng khôn, đó là nguyên tắc của Lý Dật. Tuy nhiên đối với ý tốt của Bách Phái, Lý Dật cũng rất cảm kích.
Thấy Bách Phái dẫn mấy gã Tư Tế đi, Lý Dật quay về phía Lý Hàn, nói:
- Ta thấy Bắc Đấu Sơn không tồi, chi bằng sau này Lí Minh tổng bộ chuyển tới Bắc Đấu Sơn đi. Như vậy, Lí Minh và Đấu Thần Điện chiếm hai vị trí trọng yếu, có lợi rất lớn đối với sự an toàn của đế quốc. Tuy nhiên, tên núi phải đổi. Không biết là Đại Hoàng Tử, phụ thân đại nhân thấy thế nào?
- Lý thiếu chủ nói đúng lắm, Cung Bổn cũng có ý đó.
Đại hoàng tử vội nói theo. Lcus này cho dù Lý Dật muốn hoàng vị trong hoàng thất, Cung Bổn cũng phải đồng ý, có kết cục như vậy, đối với Cung Thị nhất tộc đã là vô cùng hài lòng rồi.
Đám người Lý Dật bàn tán về sự vụ sau này của Thiên Phong Đế Quốc, Anh Nhi Phì ở đằng kia đã thấy sốt ruột, kêu lên:
- Lý Dật, phải lên đường rồi, sao còn lề mề hơn cả đàn bà thế.
- Đợi thêm một chút thì ngươi chết sao?
Vẫn còn mấy nữ nhân quan trọng nhất chưa sắp xếp xong, Lý Dật không khách khí đáp lại, sau đó quay về phía Cung Vô Song:
- Phiền Vô Song tỷ tỷ chuyển lời với Na Na và Thanh Vũ, chín tháng sau Lý Dật sẽ quay lại.
- Ngươi nhờ người khác đi, ta muốn đi theo ngươi.
Cung Vô Song lạnh lùng đáp.
Có người đẹp đi theo đương nhiên là tốt, nhưng tương lai bất trắc, Lý Dật không muốn Cung Vô Song mạo hiểm:
- Vô Song tỷ tỷ đừng nói đùa, Thiên Phong Đế Quốc còn cần tỷ tỷ.
- Mỹ nữ này phải chăng muốn làm đồ đệ của ta, xin hoan nghênh!
Nhưng Anh Nhi Phì lại vô cùng vui mừng, quay đầu lại, khuôn mặt béo tròn tươi như hoa, vẻ dâm tà đầy trên nét mặt. Nếu không nghĩ đến việc Anh Nhi Phì đã cứu hoàng thất, chỉ với bộ dạng đó, Cung Vô Song đã muốn ra tay.
- Phì Phì, ánh mắt đó của ngươi là kiểu gì thế, cần nhớ rõ, Vô Song tỷ tỷ là nữ nhân của ta.
Lý Dật cũng rất mặt dày, trước mặt bao nhiêu người liền tuyên bố Vô Song là nữ nhân của mình, tuy tình cảm của Vô Song với Lý Dật ai cũng biết, nhưng trước mặt bao nhiêu người mà lớn tiếng tuyên bố như vậy, Cung Vô Song cũng cảm thấy đỏ mặt.
- Đó là ánh mắt của một người đàn ông bình thường ngắm người đẹp, có gì không đúng sao?
Anh Nhi Phì hậm hực nói, rồi phất tay:
- Đi thôi, đi thôi!
Nhìn bộ dạng dâm tà của Anh Nhi Phì, Cung Vô Song cũng không nói đi theo Lý Dật nữa, ánh mắt quan tâm nhìn Lý Dật một cái, rồi lao vào trong đám người của Bắc Đấu Tông vẫn đang liều mình kháng cự, đem lửa giận vô cớ trút lên đầu mấy gã xui xẻo đó.
Lý Dật lắc đầu, giơ tay bái biệt mọi người rồi đi theo Anh Nhi Phì rời khỏi chiến trường.
Từ khi đến Đấu Thần Đại Lục, Lý Dật biết, muốn thành cường giả mạnh nhất, sớm muộn cũng sẽ có một ngày mình phải dời khỏi Thiên Phong Đế Quốc, kế hoạch ban đầu cũng là sau khi tiêu diệt xong Bắc Đấu Tông và tứ đại gia tộc, khiến Lí Minh đứng vững ở Thiên Phong Đế Quốc thì sẽ tới La Lan Học Viện tìm Na Na, nhân tiện ngao du Đấu Thần Đại Lục.
Nhưng không ngờ rằng lại Anh Nhi Phì xen ngang vào. Vốn dĩ có một Đấu Tôn cường giả dẫn dắt cũng là lựa chọn không tồi, nhưng tính cách của Lý Dật xưa nay không muốn bị người khác khống chế, lần này bị người khác đưa đi như vậy, trong lòng vẫn cảm thấy không thoải mái. May mà Anh Nhi Phì tính cách cũng rất tùy tiện, cho dù Lý Dật nói năng như vậy, nhưng cũng chỉ hơi tức giận mà thôi. Hai người tuy là sư đồ, nhưng Anh Nhi Phì cũng không thể gò bó Lý Dật được.
<br
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.