Đả tự: Sided Lovettt *** Dù gì thì Lý Băng cũng không phải người bình thường chỉ trong giây lát là đã phát hiện ra điểm bất thường của Lý Dật. Cô ta cũng đứng dậy, nhưng Lý Dật lại ra hiệu lùi lại, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào bạch y nhân đột nhiên xuất hiện kia. Bạch y nhân làm như không nhìn thấy gì, vẫn chậm rãi tiến lại, phong thái đó như đang đi dạo trong vườn nhà mình vậy, rất thoải mái, nhưng đồng thời cũng gây cho người khác một cảm giác áp lực kỳ lạ. Cuối cùng, khi cách Lý Dật chưa đến năm bước thì hắn dừng lại, quét mắt lên người Lý Dật một lúc, hắn bỗng bật cười nhẹ: - Lý Dật Thiếu gia, lâu rồi không gặp, gần đây vẫn khỏe chứ? Lý Dật nhíu mày, một lúc sau thì nhớ ra được một người, có điều hắn vẫn lưỡng lự một chút mới nói: - Hạ Thần? Gã thanh niên trẻ được gọi là Hạ Thần khẽ cười, đôi mắt nheo nheo dường như có vài phần ấm áp, rồi hắn chậm rãi gật đầu: - Xem ra, Lý Dật Thiếu gia cũng có chút ấn tượng về ta... Không biết Lý Dật Thiếu gia có thể tới nói chuyện một chút không? Nói rồi hắn ra hiệu mời, sau đó bước dài đến một góc khác của quảng trường Lúc này Lý Dật mới phát hiện không biết từ lúc nào mà trong quảng trường chỉ còn lại có ba người. Những cơn gió thu thoáng qua dường như đem đến cho quảng trường một chút... Sát khí... - Lý Dật, rốt cuộc thì... Lý Băng nhíu mày nói. Lý Dật cười: - Hạ Thần chắc không đến gây phiền phức với chúng ta đâu... Cứ đợi ở đây, ta ra đó xem rốt cuộc hắn muốn gì. Thấy Lý Băng có phần lo lắng. Lý Dật nhìn với ánh mắt nhắc nhở không được làm bừa, rồi tiến lại trước mặt Hạ Thần. Ánh mắt hai người chạm nhau, cả hai đường như đang mỉm cười, lúc sau Lý Dật thở dài: - Quả nhiên Đấu Thần Điện thủ đoạn thông thiên. Lý Dật ta tự thấy cũng có chút bản lĩnh nhưng lại không thể biết Hạ Thần các hạ bám theo từ bao giờ, xin các hạ chỉ giáo! Hạ Thần cười: - Lý Dật Thiếu gia nói gì vậy... Với bản lĩnh của Lý Dật Thiếu gia, trong Phân điện ở Vạn Triệu Thành cũng không có ai theo kịp. Ta ở đây chẳng qua là đã tính đúng Lý Dật hôm nay sẽ xuất hiện ở đây. Hạ Thần nhẹ nhàng nói một chữ tính đúng, thế nhưng lại khiến Lý Dật giật mình, nhất thời không biết đáp lại ra sao. Nếu Hạ Thần bám theo hắn tới đây thì còn có thể tiếp nhận, chứ một chữ "tính đúng" thì khiến hắn cảm thấy vô cùng cổ quái. Tính đúng? Tính như thế nào? Nhưng đối phương đã nói vậy, mình đương nhiên chẳng có gì để mà truy hỏi. Hơn nữa, tên Hạ Thần này, từ lần đầu tiên gặp mặt mình đã thấy hắn thần bí. Lần này đến chắc lại thay mặt Đấu Thần Điện, mình dù có gan to bằng trời thì cũng không thể tùy tiện đắc tội người ta. Nghĩ đến đây, Lý Dật hơi cung tay: - Không biết Hạ Thần các hạ đến là vì chuyện gì? - Chuyện gì? Hạ Thần cười, nét mặt thoải mái, từ tốn nói: - Cũng không phải chuyện gì lớn, chỉ là nghe nói Lý Dật Thiếu gia trở về, lại làm được nhiều việc như vậy, không thể không đích thân đến hỏi thăm Lý Dật Thiếu gia một chuyến! Lý Dật cười: - Vẫn xin Hạ Thần các hạ chỉ giáo! Hạ Thần cười ha hả: - Nghe nói... Lý Dật Thiếu gia đối phó bọn người Tiệt Giáo, ngay Phó Giáo chủ Mộ Dung Vô Địch cũng không phải đối thủ của Thiếu gia... Hà hà, ta cũng từng giao chiến với Mộ Dung Vô Địch, tuy trong cấp Đấu Vương hắn có phần yếu, nhưng dù sao cũng có đẳng cấp như vậy, hắn lại bại trong tay Lý Dật Thiếu gia... Ha ha... xem ra Lý Dật Thiếu gia cũng không đơn giản chỉ là một Đấu Giả... - Vậy thì sao? Lý Dật chau mày. - Không... Ta không có ý gì khác! Hạ Thần cười: - Nhưng ta thấy Lý Dật Thiếu gia hình như vẫn chỉ là Đấu Giả, vẫn đủ điều kiện tham gia Tế Thần Điển. Theo như cam kết của chúng ta tháng trước, ta chỉ đến hỏi Lý Dật Thiếu gia một câu... Tế Thần Điển, ngươi có đi không? Chỉ vì cái này thôi sao? Lý Dật thầm cười nhạt, nhưng hắn vẫn cung tay: - Tế Thần Điển, đương nhiên ta phải đi rồi... Không biết... Nói đến đây bỗng Hạ Thần lắc đầu, khẽ phẩy tay lên, từ trong ống tay áo hắn bay ra một thứ gì đó màu trắng sáng. Lý Dật bắt lấy thì thấy dường như một tấm thiệp mời, bất giác chau mày. Phía bên kia, Hạ Thần cười nhạt: - Tế Thần Điển lần này sắp diễn ra, cầm Thánh Thư này đến chân núi Tam Thánh Sơn sẽ có người dẫn đường... Lý Dật Thiếu gia, lần này vì nhiều lý do, trong Vạn Triều Thành ta chi tiến cử một mình người, hy vọng ngươi không khiến cho ta thất vọng... Nói rồi Hạ Thần hơi cung tay, hai tay làm một động tác kỳ quái rồi biến mất trong không khí. Lý Dật hơi khựng lại, một lúc sau mới thở ra, nhíu mày nhìn về nơi Hạ Thần vừa biến mất, rồi khẽ cười: - Đấu Thần Điện... đang cảnh cáo ta sao? Thú vị thật... ... Phía trước tiền điện của Thánh Đường ở Vạn Triều Thành, dù là lúc nào thì cũng chật ních người. Với sự hướng dẫn của các Tế Ty, rất nhiều người đang cầu khẩn vị Chư Thiên Đấu Thần hư vô, lúc ẩn lúc hiện. Nếu nhìn kỹ, trừ một số cường giả có tu luyện đấu khí ra, thì đa số vẫn là người dân bình thường. Nhưng dù là cường giả hay dân thường thì đều có sự sùng kính sâu sắc với vị Chư Thiên Đấu Thần kia. Chiếc đài cao ở hậu điện Thánh Đường, dù là lúc nào cũng xanh biếc, trong không khí mà chỉ có Thánh Đường mới có, nơi đây dường như càng giống tiên cảnh nơi nhân gian hơn. Chỉ có điều, lúc này lại có một nam tử áo mặc áo choàng trắng đang đứng chắp một tay sau lưng, trên tay kia là một chén rượu màu hổ phách, ánh mắt nửa như cười nửa như không nhìn vào đám người ở tiền điện, rồi lắc lắc đấu khính miệt: - Ngu xuẩn! - Ba Lâm đại nhân, ngài lại nói linh tinh rồi... Một tiếng thở dài nhẹ vang lên: - Lẽ nào ngài không biết đây dù gì cũng là Thánh Đường của Đấu Thần Điện, những lời như thế lọt vào tai ta không sao, nhưng nếu mấy lão ngoan cố kia mà nghe được thì ngài có thân phận gì thì cũng khó mà tránh được rắc rối sao? Đó là một nam tử mặt đầy sẹo, nhưng thứ sẹo đó không hề tàn phá dung nhan của hắn, thậm chí còn khiến hắn có được thứ khí chất khó tả. Nghe vậy, Ba Lâm đến đầu cũng không quay lại, chỉ cười lạnh lùng: - Hạ Thần, gan ngươi cũng to hơn nhiều nhi? Từ khi nào mà ngươi dám nói với ta bằng cái giọng ấy? - Không dám... Hạ Thần cười, tuy tiến lên nửa bước, cùng đứng ngang với Ba Lâm nhìn xuống tiền điện phía dưới nhưng dường như hữu ý mà vô ý thân hình lại hơi ở phía sau so với Ba Lâm một chút: - Có điều, vẫn câu nói đó, ở đây thì không sao, nhưng nếu trở về Tam Thanh Sơn thì xin Ba Lâm đại nhân chú ý một chút... - Ngươi nghĩ ta ngu xuẩn hay sao? Ba Lâm bỗng quay đầu lại nhìn Hạ Thần. - Không dám! Hạ Thần cười gượng gạo, trên người không lộ chút đấu khí nào nhưng trước mặt Đao Hoàng của Thiên Phong Thất Hoàng mà vẫn có thể trấn tĩnh như vậy, dù cho nói thế nào thì Hạ Thần cũng có chút vốn để tự ngạo. - Ta thật ghét ngươi... Ba Lâm nhìn một lúc rồi lại quay đầu đi, nhìn vào giữa tiền điện: - Đám Thần Côn các ngươi, ngày nào cũng nói nếu thành thần cầu khấn thì sẽ có ngày được Đấu Thần ban phúc... Nhưng Chư Thiên Đấu Thần, ngay các ngươi cũng không tin phải không? - Sao lại không tin chứ? Hạ Thần cười: - Cái khác không nói, Điện chủ đại nhân không phải là Đấu Thần hành tẩu trên thế gian sao? - Điện chủ... Hai chữ này khiến cơ mặt Ba Lâm giật giật, một lúc sau lạnh lùng nói: - Chỉ đáng tiếc, đã gần trăm năm nay các ngươi cũng chưa được nhìn thấy mặt vị Điện chủ này. Nếu người ngoài biết được thì đúng là chuyện nực cười nhất thế gian! Hạ Thần lắc lắc đầu: - Ba Lâm đại nhân, nói xấu sau lưng Điện chủ, e là cũng không tốt lắm... Tuy ngài là Hồng Y Tế Ty, ta chỉ là một Bạch Y Tế Ty nhỏ bé, nhưng nếu ngài tiếp tục như thế thì chính là đang ép ta động thủ đó... - Dựa vào ngươi sao? Ba Lâm cười nhạt, ánh mắt quét lên người Hạ Thần vài lượt rồi nói: - Nếu không nề mặt Vân lão quỷ thì người tưởng rằng ta thích thú cái chức Hồng Y Tế Ty thật sao? - Thuộc... thuộc hạ lỡ lời... Hạ Thần cười nhũn nhặn, dường như là xin lỗi nhưng ánh mắt thích thú của hắn lại cho thấy hắn chẳng hề có ý đó. Nhưng dường như Ba Lâm đã quá quen với thái độ đó của hắn, chỉ hừ mũi một cái rồi nhìn ra chỗ khác: - Việc ta bảo người đi làm thế nào rồi? Hạ Thần cười: - Thánh Thư ta đã đưa tận tay hắn... Chỉ là, Ba Lâm đại nhân, ta có một chuyện không hiểu, xin đại nhân chỉ giáo! - Nói đi! - Tên Lý Dật này, tuy có vài phần thiên phú, quả thật cũng là sự lựa chọn tốt cho gia nhập Đấu Thần Điện. Nhưng tại sao ngài vì hắn mà bảo ta xóa bỏ những suất tiến cử khác của Vạn Triều Thành? Hạ Thần hạ giọng. . Truyện Huyền Huyễn Ba Lâm nhếch mép, một lúc sau nói: - Danh tiếng của Lý Dật hắn ở Vạn Triều Thành thế nào ngươi rõ hơn ta. Mà nội dung của Tế Thần Điện thế nào các ngươi lại càng rõ hơn. Với cái thái độ cứng rắn thành lập Lý Minh của hắn, người nghĩ những kẻ trong Vạn Triều Thành đến tham gia Tế Thần Điển, có được mấy kẻ dám đối kháng với hắn? Vì thế, không chỉ Vạn Triều Thành, chỉ cần là những thành phố trong phạm vi thế lực của Lý Minh ta đều bảo xóa bỏ hết... Cũng có nghĩa là, trong vùng phía Tây Đế Quốc thì chỉ có mình hắn đến tham gia mà thôi... Ở nơi đó, vì Đấu Thần Pháp Tắc mà bất cứ ai cũng không thể lợi dụng ngoại vật để nâng cao thực lực của mình, ta muốn xem xem nếu không dựa vào ngoại vật thì tên Lý Dật này sẽ đạt đến được mức nào? - Nếu hắn vào rồi mà không ra được thì sao? Hạ Thần nói nhỏ. - Như thế không phải đúng ý nguyện của ngươi sao? Ta nghĩ, ngươi nhìn Lý Minh cũng không thuận mắt lắm phải không? Ba Lâm quay lại, nửa cười nửa không nhìn Hạ Thần. Nhưng Hạ Thần sắc mặt không hề thay đổi, chỉ trầm giọng nói: - Nếu hắn có thể ra thì sao? - Nếu hắn ra được, với bản lĩnh của hắn, trong Đấu Thần Điện của Đế Quốc Thiên Phong có ai là đối thủ của hắn? Với thủ đoạn của hắn, e là chưa đến mười năm là có thể leo lên vị trí trên cả ngươi và ta... Đến lúc đó, Lý Minh có tồn tại hay không còn có ý nghĩa gì nữa? Ba Lâm bình thản. - Vậy, ý của Ba Lâm đại nhân là... ở Tế Thần Điển sẽ... Lý Dật hơi do dự. - Ta đâu có nói vậy. Ba Lâm khẽ thở ra: - Cái này phải dựa vào đám Thần Côn các ngươi rồi. Tuy ta là Hồng Y Tế Ty nhưng ngươi tưởng ta không biết các ngươi vẫn luôn coi ta là người ngoài sao? Tên Lý Dật này, theo ta biết thì sát phạt quả đoán, tính cách cứng rắn, tuyệt đối không dễ đối phó. Nếu Vân lão quỷ thu phục được hắn thì đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thì... hề hề... Nói đến đây, Ba Lâm bật cười, nụ cười mang vẻ dữ dằn khó tả. - Thì ra là vậy. Hạ Thần hơi khom người: - Vậy thì ta đã hiểu ý của Ba Lâm đại nhân... Sau này thế nào, ta nhất định sẽ sắp xếp cẩn thận, đảm bảo không xảy ra sai xót... Lần này vì tương lai của Đấu Thần Điện, nếu xảy ra sai xót xin chịu mọi hình phạt...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]