Đả tự: Sided Lovettt *** Bóng đêm buông xuống Vạn Triều Thành, biến tòa thành thị phồn hoa này thành một màu đen sâm. Vô số ngọn đèn sáng lên trong đêm, khiến tòa thành thị này bừng bừng sinh cơ. Đối với nơi vừa lạ lẫm vừa thân quen này, Lý Dật luôn có cảm tình cổ quái. Hoặc là do đã dung hợp với trí nhớ của Lý Dật, hắn đối với tất cả các ngõ ngách nơi này đều vô cùng quen thuộc, còn đối với việc Tiểu thư nhà ai xinh đẹp cũng vô cùng quen thuộc... Chỉ là mỗi lần đi đến những nơi có chút ký ức như vậy, trong lòng hắn có những cảm giác rất kỳ diệu. Loại cảm giác này, khiến Lý Dật từ lúc đi ra khỏi Long Gia, cứ lang thang xung quanh, thậm chí lúc đi ngang qua Thiên Hương Lâu, hắn cũng có cảm giác muốn đi vào. Chỉ là khi tưởng tượng ra khuôn mặt đau khổ của Nhược Vân hiện lên trong lòng hắn, cảm giác trong lòng hắn cổ quái đến cực điềm. Hắn không phải không muốn gặp nữ nhân này, mà là... dường như, thứ nàng cần, trước mắt hắn không thể có được. Lúc Lý Dật bất đắc dĩ, cũng chỉ tìm đến Lan Ma Ma, dặn dò vài câu. Lan Ma Ma này cũng là nhân vật hiểu biết, lại thêm chuyện của Lý Minh, đối với Lý Dật Thiếu gia luôn tôn kính cực hạn. Lý Dật sau khi dặn dò vài câu, bà ta đã vỗ ngực cam đoan, tuyệt đối sẽ không để Nhược Vân chịu oan ức. Sau khi ngây người ở trước cửa Thiên Hương Lầu, Lý Dật cũng chỉ có thể lắc đầu rời đi. Dường như phiền phức của hắn cũng đã đủ nhiều rồi, mà nữ nhân này... Chà! Tất cả sau cùng biến thành một tiếng thở dài, tan trong gió. ... Sau khi về đến Lý Phủ, loại cảm xúc này của Lý Dật mới nhạt đi vài phần, đứng trước công lớn Lý Gia, Lý Dật chau mày chốc lát, mới bước vào. Thị vệ hai bên công thấy Lý Dật tiến vào, đều khom người hành lễ. Mà sân huấn luyện phía sau công chính, lúc này đã vắng vẻ không có một bóng người. Ánh mắt Lý Dật rơi xuống lôi đài, tinh thần nhất thời có phần ba động. Dường như đến thế giới này, trận chiến đầu tiên của hắn chính là ở trên lôi đài này? Còn bây giờ? Đối thủ của hắn khi đó đã chết, còn hắn, bất giác đã đứng ở vị trí tối cao trong Lý Gia... So với lúc đó, vận mệnh của Lý Dật lúc này, hắn đã không thể tự quyết định được nữa rồi. Trong nửa năm này đã xảy ra nhiều biến cố như vậy, khiến cảm giác của Lý Dật cũng có vài phần cổ quái... - Sao vậy? Hôm nay ra ngoài một chuyến, quay về rồi, lại không muốn vào nhà? Một thanh âm nhàn nhạt vang lên, bóng người đã đứng bên cạnh hắn. Lý Dật quay đầu nhìn, chính là Cung Vô Song. Hắn lắc đầu, cười nhẹ, nói: - Thì ra là Cung tỷ tỷ... Thế nào? Mấy ngày nay Cung tỷ tỷ đã quen với cuộc sống ở Lý Gia rồi chứ? - Cũng được... Cung Vô Song gật đầu, ánh mắt cỗ quái nhìn Lý Dật, thở dài: - Lý Băng là vị hôn thê của Nạp Lan Hạ sao? Ngươi đến chỗ Nạp Lan Hạ từ hôn, là vì Lý Băng sao? Lý Dật sớm đã biết, sự tình này giấu không nổi, hắn chỉ khẽ gật đầu. Cung Vô Song cười: - Ở Vân Thủy Thành, chuyện của ngươi và Nạp Lan Hạ, ta đã nói với Lý Băng... Có thể thấy trong lòng cô ta rất cổ quái, có lẽ cô ấy không ngờ, Nạp Lan Hạ đã chết... - Ngươi nói hết rồi sao? Đồng tử Lý Dật đột nhiên có rụt lại, ánh mắt trở nên sắc lạnh. Sự sắc lạnh này khiến Cung Vô Song e sợ, nhưng nàng dù sao cũng là một Đấu Hoàng cường giả, không thể bị khí thế của Lý Dật áp chế, lúc đó chỉ cười nhẹ một tiếng nói: - Ta không ngốc như vậy, những chuyện không nên nói, ta tự nhiên không nói... Huống hồ, những chuyện xảy ra ở Quỷ U Phong Đô, Lý Băng biết được, cũng không có gì tốt... Lý Dật gật gật đầu, lát sau thở dài, nói: - Cô ấy... Chuyện hôm nay cô ấy nhìn thấy rồi, có nói gì không? Thần sắc Cung Vô Song có chút cổ quái, lát sau mới chậm rãi nói: - Cô ấy nhờ ta chuyền lời cho ngươi, đó là... - Là gì? - Cô ấy nói... Chúc phúc cho ngươi và Na Na biểu muội... Cô ấy không bao giờ ngăn cản hai người các ngươi.. Nói xong câu này, biểu hiện của Cung Vô Song cũng có vài phần khó hiểu. Lý Dật quả nhiên không nhìn thấy biểu hiện của nàng cơ mặt co lại, lát sau hắn lầm bầm: - Nữ nhân luôn cho mình là đúng này... - Nàng bây giờ đang ở đâu? - Trong phòng... Cung Vô Song thản nhiên nói. - Trong phòng sao? Giọng nói Lý Dật mang theo vài phần cổ quái, cùng với giọng nói, thân hình của hắn đã lóe lên, hướng về phía nội viện phóng đi. Cung Vô Song nhìn theo hướng hắn rời đi, sắc mặt trở nên phức tạp vô cùng, lát sau nàng mới nhẹ nhàng xoa nhẹ thái dương, hít một hơi thật sâu... Lúc này, tuyệt thế cường giả ở Đế Quốc Thiên Phong, tựa hồ như có chút tâm sự... ... Thân hình Lý Dật không ngừng chớp động trong nội viện Lý Gia, một lát sau, một căn gác u tĩnh khác biệt hiện ra trong tầm mắt hắn. Trên đường tắt gân căn gác, thỉnh thoảng có mấy thị vệ tuần tra qua. Lý Gia lúc này đã không giống trước kia, phòng vệ tự nhiên rất nghiêm ngặt. Lý Dật cũng không muốn bị những thị vệ kia phát hiện. Thiếu Gia chủ, Lý Thiếu Minh chủ như hắn nửa đêm lên đến cửa phòng Biểu tỷ, nếu bị người khác phát hiện cũng không có gì tốt đẹp. Hắn cần thận tránh sự tuần tra của thị vệ, thân hình di động không một tiếng động đến cạnh căn gác. Đứng cạnh căn gác một lát, Lý Dật cảm nhận thấy một luồng khí tức mới mẻ đảo qua trên người hắn, nhưng mà, không đầy một khắc, đã lập tức dời đi. Chuyện này, khiến Lý Dật không khỏi cười khổ, thế nhưng rất nhanh hắn đã không còn tâm tình, chỉ đi một vòng qua căn gác, bước về phía mé sườn căn gác. Vị trí căn gác của Lý Băng vô cùng tốt, phong thủy đẹp. Phía sau căn gác là một hồ nước, còn đối diện với hồ nước lại là một cửa sổ đang mở. Thân hình Lý Dật khẽ nhoáng lên, đã đứng bên ngoài cửa sổ. Một tay hắn nằm song cửa, thân hình giống như một con mèo, đã chui vào trong cửa sổ. Mũi chân vừa chạm đất, ánh mắt Lý Dật đã quét khắp xung quanh. Lọt vào tầm mắt của hắn, là một căn phòng bố trí lịch sự. Dù nhìn từ chỗ nào, đều khiến người ta có cảm giác thoải mái sạch sẽ. Đồng thời, trong phòng có mùi thơm tràn ngập, khiến Lý Dật cảm thấy tâm thần sảng khoái. Nhưng đồng thời, trống ngực của hắn lại đập nhanh khó hiểu. Loại cảm giác này, khiến cảm giác trong lòng Lý Dật càng ngày càng cổ quái. Sau khi lắc đầu một cái, hắn đảo mắt, phát hiện phía sau bức màn màu lam, dường như có một bóng hình xinh đẹp. Chần chờ chốc lát, Lý Dật mới chậm rãi tiến lên, vén nhẹ bức màn lên, ánh mắt cũng nhìn vào bên trong. Nơi này, dường như mới chính xác là khuê phòng của nữ nhi. Một nhị nữ thân mặc áo bào trắng đang ngồi trên giường. Thân hình nàng tựa vào chiếc bàn bên cạnh, cả người dường như đang nằm sấp trên mặt bàn. Chỉ là động tác tùy ý này, lại dường như lộ ra vô số phong tình, khiến tâm can Lý Dật nhảy loạn. Nhất thời hắn không nói lên được lời nào nữa. Thời gian dường như ngưng đọng lại, thân hình hai người lúc này, đều không nhúc nhích. Không biết bao lâu sau, nữ tử áo trắng dường như cảm nhận được điều gì, trong giây lát bừng tỉnh. Nàng ngẩng đầu lên, ánh mắt dừng lại trên người Lý Dật, đôi mắt hiện lên vài tia cảm xúc, phức tạp vô cùng. Tuy nàng đã tỉnh lại, nhưng lúc này quan hệ giữa hai người lại dường như càng phức tạp hon. Ánh mắt cổ quái giao nhau, Lý Dật nở nụ cười, giơ tay gãy gãy đầu, thấp giọng nói: - Băng... Biểu tỷ... Biều tỷ? Ánh mắt Lý Băng cổ quái, lát sau nàng mới ngồi thẳng dậy, chậm rãi nhìn Lý Dật, nói: - Lý Đại Thiếu gia từ lúc nào lại nhớ đến biểu tỷ này vậy? Lý Dật há miệng, nhưng nhất thời lại không biết nói gì. Nhưng Lý Băng lại cười cười: - Được rồi, Lý Đại Thiếu gia, đêm khuya tới đây, không đi cửa chính, lại lén lút như vậy, không biết Đại Thiếu gia ngươi... định làm gì? Lý Dật chần chờ một lát, mới thở dài, đến bên giường Lý Băng ngồi xuống kéo tay trái của nàng khẽ nói: - Biểu tỷ... ta... ta... - Ngươi? Lý Băng cười ôn nhu, nhưng lại im lặng rút tay về, nói: - Lý Đại Thiếu gia, chúng ta cô nam quả nữ tiếp xúc vốn dĩ đã không tốt, ngươi còn như vậy... càng không tốt! Ta dù sao cũng là biểu tỷ của ngươi, xin tự trọng! - Tự trọng? Kinh ngạc lắc đầu, Lý Dật mới cười khổ một tiếng, nói: - Biểu tỷ, ngươi có lẽ biết rõ, ta và Na Na không có gì... Hôm nay người nhìn thấy, chỉ là hai người chúng tôi luận bàn mà thôi... Vì vậy, người đừng để ý... - Luận bàn? Lý Băng cười cười, biểu tình trên mặt mềm mại: - Lý Thiếu gia, lời này của ngươi lừa đứa trẻ ba tuổi còn được, lừa ta thì thôi đi... Luận bàn? Ai luận bàn đến nỗi ôm con gái người ta vào lòng, cô ta lại còn biểu hiện như vậy? Ngươi tự hỏi lại ngươi, nếu nói ra, có mấy người tin tình huống đó các ngươi đang luận bàn? Lý Dật lắc đầu, lát sau mới trầm giọng: - Ta không biết người nghĩ thế nào, nhưng sự thật là sự thật... Dù ngươi tin hay không tóm lại ta không thẹn với lòng... Đêm nay tới đây, ngoài việc này, còn một việc khác nữa, ta nhất định phải nói rõ ràng. Lý Băng dường như sửng sốt, sau đó nói: - Chuyện gì? Lý Dật cười lạnh một tiếng, nói: - Lần này ta đi Vân Thủy Thành, thuận lợi hay không không cần nói nữa. Tóm lại một câu, Nạp Lan Gia đã hứa từ hôn trước mặt rất nhiều người, đồng thời hủy bỏ hôn thư... Như vậy, dù sau này Nạp Lan Gia có thừa nhận hay không, nhưng mà, hôn sự này đã không còn nữa! Hơn nữa, dù sau này Nạp Lan Gia còn làm loạn, thì Nạp Lan Hạ cũng đã chết rồi... Hôn sự này cũng đã vô hiệu! - Nạp Lan Hạ đã chết rồi? Lý Băng khẽ sửng sốt, trên mặt lộ ra thần sắc không thể tin được. - Đúng vậy, hắn đã chết rồi... Lý Dật chậm rãi nói: - Vì vậy... Biều tỷ... ngươi không cần lo lắng nữa... ta... ta... - Ngươi giết hắn? Sắc mặt Lý Băng đột nhiên biến đổi, thấp giọng nói. - Không phải! Lý Dật cười khổ một tiếng: - Nói thật, ta cũng muốn giết hắn, nhưng mà, cuối cùng hắn không chết trong tay ta... Mà chết trong tay Nạp Lan Khánh... Thậm chí ta nghĩ, dù ta không ra tay, không đến Vân Thủy Thành từ hôn, Nạp Lan Hạ cũng sẽ chết trong tay Nạp Lan Khánh. Vì vậy, Biểu tỷ, ngươi cũng đừng áy náy gì nữa! - Thật như vậy sao? - Ngươi nghĩ ta lừa ngươi? Lý Dật chần chờ, mới vươn tay ôm lấy eo Lý Băng. Cả người Lý Băng cứng đờ, sau đó mềm nhũn, cả người dựa vào lòng Lý Dật. Mặt nàng giấu trong lòng Lý Dật, thân thể dường như run lên, lát sau, Lý Dật lại cảm thấy, vạt áo mình đã ướt đẫm... Nàng khóc sao? Trong lòng Lý Dật lúc này cũng không biết là cảm giác gì... Hắn ôm chặt Lý Băng nhẹ nhàng vỗ lưng nàng Sự trầm mặc này kéo dài không biết bao lâu, Lý Băng mới bình tĩnh lại, nàng chậm rãi ngẩng đầu, nhưng không biết từ lúc nào, trên mặt đã đầy nước mắt. Nhưng mà, trong đôi mắt đẹp của nàng lại có vài phần vui sướng...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]