Thò tay lau đi mồ hôi lạnh trên trán cơ hồ cảm giác được sát ý nhàn nhạt phát ra từ trên người Lý Dật. Long Ngạo Thiên bất giác lùi về sau mấy bước, mới cười khổ một tiếng nói: 
- Vị đại nhân này, vừa rồi ta đã mạo phạm. Có điều Vạn Triều Long Gia chúng ta và đại nhân trước nay vô oán vô thù, hà tất phải phân sinh tử? Chi bằng xin đại nhân giơ cao đánh khẽ, được không? 
Lý Dật cười ha hả, nhàn nhạt nói: 
- Chúng ta quả thực không có bất cứ oán thù nào, có điều hôm nay dù gì ta cũng đã giết Âm Húc trước mặt ngươi. Nếu truyền ra ngoài, bị người của Dong binh đoàn Huyết Lang biết được, lại cũng là một phiền phúc lớn. Chẳng bằng sau khi ta giết ngươi rồi bố trí một phen, để người khác hiểu lầm cho rằng là hai người ngươi và Âm Húc đồng quy vu tận không phải tốt hơn sao? 
Mí mắt của Long Ngạo Thiên chợt nhướng lên, nụ cười trên mặt càng lúc càng đắng chát. Tên hắc y nhân đáng chết này, không những muốn giết mình, còn muốn Dong binh đoàn Huyết Lang và Long Gia từ nay đấu nhau không chết không thôi, thật là hổn đản! 
Thế nhưng, suy nghĩ này Long Ngạo Thiên nào dám lộ ra ngoài nữa phần? 
Hắn thận trọng nâng trường kiếm trong tay lên, mới nuốt nước bọt nói: 
- Đại nhân, chúng ta có thể bàn bạc kỹ hơn... Hôm nay vì muốn mua được quyển Đấu kỹ Chu Tước Trung cấp, trên người Long mỗ còn một số kim tệ, chi bằng tặng cho đại nhân, coi như là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-than/1405420/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.