Để chuẩn bị cho buổi hẹn ngày 1/10, Phong Nhã Tụng đã chuẩn bị rất nhiều thứ.
Cô tự phối cho mình một bộ quần áo, mặc vào rồi cảm nhận trước. Cô xin mẹ được mấy miếng mặt nạ để đắp, mỗi ngày trước khi ngủ lại lặng lẽ đắp một cái.
Khi còn lại đúng một ngày, cô lấy lọ sơn móng tay màu hồng nhạt ra, nương theo ánh đèn bàn ban đêm, tỉ mỉ đánh lên móng tay và móng chân.
Trong lúc chờ sơn khô, Phong Nhã Tụng ngồi ngẩn người, nhận thấy cảm xúc của mình đã có một số thay đổi, từ sự chờ mong đến ngày trở nên hồi hộp. Chẳng qua, cô không biết được nỗi hồi hộp này đến từ thân thể hay là tâm trạng.
Trong trường, Phong Nhã Tụng luôn nhắc nhở bản thân không được nghĩ đến anh, không được nghĩa đến 1/10 nữa. Song, khi nghe giảng, cô vẫn không kìm lòng được nghĩ ngợi miên man.
Cô thấy việc gặp anh bên ngoài là một kế hoạch từ lâu, cũng là một quyết định vô cùng dũng cảm.
Ngày đi học cuối cùng trước kỳ nghỉ, tâm trạng các bạn học sinh đều vô cùng nôn nóng. Kết thúc toàn bộ chương trình học buổi chiều thì chỉ còn ba tiết tự học buổi tối. Đến giờ cơm tối, Phong Nhã Tụng lại trốn lên cầu vượt, lấy điện thoại ra.
Trong lúc chờ khởi động máy, cô bỗng nhận ra trước đó cả hai đều không nhắc cụ thể buổi hẹn ra sao. Có lẽ anh không nói, mà cô cũng không hỏi.
Cô cẩn thận dò hỏi.
Tiểu Tụng: Ngày mai là 1/10 rồi, ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-tay/3456440/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.