Thật ra, Ôn Hủ cũng không phải là một người dịu dàng lại trưởng thành, anh là một người máu lạnh vô tình, đã không có sự thông cảm, cũng không có lòng đồng cảm.
Chuyện anh yêu Cố Tinh Trần, tuyệt đối có thể khiến cho những người đã từng thấy vẻ máu lãnh vô tình của anh cảm thấy cực kỳ sợ hãi. Đương nhiên, hiện tại những người đó cũng không có cách sợ hãi nữa rồi.
Lần đầu tiên Ôn Hủ nhìn thấy Cố Tinh Trần, là một việc ngoài ý muốn. Đó là một ngày mưa, là thời tiết Ôn Hủ thích nhất, mưa to có thể giội rửa hết những thứ dơ bẩn. Ở trong mưa to, Ôn Hủ có thể trở nên sạch sẽ lần nữa.
Cố Tinh Trần ở trong một cơn mưa to xông vào cuộc sống của Ôn Hủ. Ở cửa tiệm bánh ngọt, Cố Tinh Trần đã đâm sầm vào trong lồng ngực Ôn Hủ, sau khi xin lỗi anh liền nhanh chóng chạy đi, như là một chú thỏ con đang sợ hãi. Một lần va chạm kia, mạnh mẽ lại sắc bén. Từ đó, cuộc sống của anh bị chia cắt ra, một phân thành hai. Một sinh mệnh không có trái tim, có được nhịp đập. Thịch thịch thịch, đây là thanh âm của tình yêu.
Anh trằn trọc vì lần đầu tiên bản thân có nhược điểm, nhưng anh lại vui mừng khôn xiết vì điều đó. Anh sử dụng nguồn lực trong tay, vũ khí sắc bén vốn để làm người bị thương, nay đã trở thành dây tơ hồng, hướng dẫn anh từng bước tiếp cận Cố Tinh Trần.
Từ trong tác phẩm của Cố Tinh Trần, anh biết được loại hình yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-tay-do-va-bi-mat/1151981/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.