Thẩm Tinh Nhược cùng Lục Tinh Diên nhận giấy đăng ký kết hôn vào năm hai mươi hai tuổi, cùng năm đó tổ chức hôn lễ bên bờ biển Maldives xa hoa lãng mạn, so với những bạn học cùng tuổi thì cuộc sống đã cách xa vạn dặm rồi.
Người chứng hôn trong hôn lễ là Vương Hữu Phúc.
Lúc nhận được thiệp mời, Vương Hữu Phúc vô cùng vui vẻ, chưa nói hai lời đã lập tức đồng ý.
Trước khi đi, ông còn tự mình chuẩn bị một bộ lễ phục tương đối cao cấp, còn cố gắng chỉnh chu nâng cấp dung nhan thường ngày một chút.
Nhưng mà những chuẩn bị này hơi bị thừa thãi, đãi ngộ mời ông đi làm người chứng hôn, theo lời ông nói chính là, tiếp đãi giống như chủ tịch nước.
Thật ra mấy năm trước lúc Thẩm Tinh Nhược đậu thủ khoa ban Xã hội của tỉnh, trường học đã thưởng cho người thầy chủ nhiệm là Vương Hữu Phúc đây một số tiền cũng kha khá, lúc ấy ông nhận được tiền thưởng, đã dẫn người nhà đi công ty du lịch đăng ký một chuyến đến Maldives, nhưng tham gia hôn lễ lần này không hề giống với lần trước ông đi du lịch, cứ như không phải đi cùng một nơi vậy!
Sau khi trở về ông còn khoe khoang với đồng nghiệp không ít, cũng lải nhải bên tai thế hệ sau không ít, cái gì mà cố gắng học hành sẽ thay đổi vận mệnh, cho dù là vịt con xấu xí có cố gắng cũng sẽ trở thành thiên nga trắng.
Học sinh bây giờ so với ngày xưa rất khó lừa gạt, càng nghe Vương Hữu Phúc lẩm bẩm càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-tay-an/1798511/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.