*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khu dân dân cư hồ Lạc Tinh này là một khu dân cư cao cấp, không có chỗ bán cơm bình dân, chỉ có mấy nhà hàng Tây và quán cà phê.
Hai người gọi một chiếc xe, đi đến những quán ăn gần đó.
Có thể thấy những nhà hàng gần đây đóng cửa rất sớm, chín giỡ rưỡi là đã dọn dẹp, phòng bếp cơ bản khoảng chừng tám giờ đến tám giỡ rưỡi là đã ngưng nhận khách mới.
Dạo xong một vòng, hai người còn cảm thấy đói hơn.
Mặc dù cơn đói không thể khiến người ta trở nên tai thính mắt tinh, nhưng có thể làm cho đầu óc trở nên nhanh nhạy, cái khó ló cái khôn.
Lục Tinh Diên đột nhiên quay đầu, nói với Thẩm Tinh Nhược: “Cậu chắc chắn là có thể ăn cay?”
“Có thể?”
“Gần đây có một quán lẩu bình dân rất nổi tiếng, lẩu đầu cá hồi, mở cửa đến tận hai giờ sáng, chỉ là sẽ khá cay đấy.” Cậu dừng một chút, “Còn có, hoàn cảnh không tốt lắm.”
Thẩm Tinh Nhược: “Vậy đi qua đó đi.”
“Cậu chắc chắn chứ? Quán ăn bình dân là vừa cũ vừa nhỏ, bàn ghế cũng là loại cũ kiểu thấp thấp lùn lùn, nồi niêu cũng hơi … cũ kỹ.”
Lục Tinh Diên hoài nghi nhìn xem Thẩm Tinh Nhược.
“Không sạch sẽ, ăn không chết là được rồi.” Thẩm Tinh Nhược quay đầu nhìn cậu, ánh mắt thẳng thắn và bình tĩnh, “Cậu có bệnh thích sạch sẽ sao?”
?
Không đúng, lời nói này sao lại bị đại tiểu thư này chiếm rồi.
Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-tay-an/1798420/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.