Khu phố cổ lúc mười giờ là khung cảnh phồn hoa nhất trong ngày. Những người bán hàng rong nhỏ bày hàng trên phố, những nam thanh nữ tú đi dạo sau khi ăn xong và những học sinh cấp 2 mới bắt đầu học bài và quậy phá buổi tối làm tắc nghẽn những con phố không mấy rộng rãi.
Ba tên nhãi chúng tôi chen chúc phía sau chiếc xe ba bánh điện của Dương trông đặc biệt bắt mắt, thu hút người qua đường nhìn ngó, tôi không ngừng thúc giục Dương Thần chạy nhanh hơn.
Dương Thần nắm tay lái, quay đầu lại an ủi tôi: Lang Lãng, trước tiên đừng hoảng hốt, cậu có thể xác định là Hầu Lai Tử bắt cóc cha cậu không? Bên kia có thực sự đề cập đến tiền chuộc trên điện thoại không?
Càn Long cau mày, sốt ruột lẩm bẩm, "Tôi đang nghĩ sao cậu nói nhiều như vậy, Hầu Lai Tử có cho cậu lợi ích gì không mà nói thay hắn cả đêm."
Dương Thần cọt kẹt” dừng xe vào lề đường, chỉ vào mũi Càn Long cáu kỉnh nói: "Có thể nói chuyện tử tế thì nói tôi, còn không , sau này cũng đừng nói chuyện với tôi, đừng cả ngày mở mồm là là muốn đánh."
Càn Long liếm khóe miệng và không nói lời nào, Dương Thần đưa cho tôi một điếu thuốc và nói: "Lang Lãng, tôi không phải thay Hầu Lai Tử nói chuyện, chính là cảm giác hắn không cần phải làm mấy chuyện này, hắn căn bản không thiếu chút tiền này, trong khoảng thời gian này bị đàn áp rất nghiêm trọng, nghe nói hắn nhiều lần bị gọi đến đồn cảnh sát, lúc này hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-soi/1776556/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.