Cả cha chúng tôi nhìn nhau, đều thấy được hy vọng trong mắt nhau.
Mười vạn đó!!! Nếu chúng tôi có thể kiếm được, mọi khó khăn trước mắt sẽ được giải quyết, có thể hỗ trợ quảng trường thịt nướng, tiền viện phí của cha tôi cũng sẽ được thanh toán.
Càn Long hít sâu một hơi, giọng run rẩy: "Có muốn kiếm không?"
"Vớ vẩn, tên ngốc mới không muốn kiếm." Tôi tức giận trợn mắt.
Lập tức qua qua nhìn Lý Tuấn Phong cùng đoàn người đang bị phong tỏa chặt chẽ ở cửa căn nhà, tôi thở dài nói: "Thôi dẹp đi, bát cơm này nhiều người tranh, tiền này không kiếm thì hơn."
Càn Long trợn mắt xô cánh tay tôi và chửi: “ Mẹ kiếp, tôi phát hiện con người cậu đến thời khắc mấu chốt là lại bàn lùi đó.
Tôi lau mặt, cười khổ nói: "Không phải bàn lùi, là không có cách. Cậu nói cho tôi biết có cách nào khiến hai ông bà kia chạy ra ngoài không?"
Càn Long ngẩng đầu nhìn căn nhà đang náo nhiệt, khẽ nói: "Tôi có thủ đoạn, nhưng nhất định sẽ phải đổ chút máu."
Lưu Dương vội vàng lên tiếng: "Hoàng Thượng, cậu đừng gây chuyện, không được đụng đến hai người đó, chuyện này truyền ra, công trường của chú tôi đừng mong hoạt động."
Càn Long bĩu môi nói: "Ai nói muốn đánh mấy người già , Lưu Dương cậu nói chắc chắn cho tôi, thật sự có thể cho mười vạn?"
Lưu Dương vỗ ngực cam đoan: "Tôi thề việc này chỉ cần giải quyết, đảm bảo mười vạn tới tay"
Loading...
Càn Long im lặng vài giây, thanh âm trầm thấp nói: "Đi, tôi phải gặp chú của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-soi/1776554/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.