Trong điện thoại Lô Ba Ba khóc nức nở kể đơn giản chuyện đang diễn ra.
Lại nói tiếp về may mắn của ba người bon tôi, quán cà phê Internet mà tôi bảo Càn Long và Lô Ba Ba vào, ông chủ trước kia từng mở chui ở gần trường chúng tôi, sau lại bởi vì trường học báo cáo nên phải đóng cưae , không nghĩ tới lại chuyển đến khu phố mới.
Người đàn ông mở quán Lí Tiểu Quang, năm nay hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, thuộc loại con nhà có tiền, tôi và Càn Long có biết rất rõ bởi vì chúng tôi hay qua quán anh ta để trộm tiền.
Ngăn kéo nơi anh ta để tiền trong quán thường không khóa, anh ta lại đặc biệt thích chạy xuống dưới để chơi game.Lúc tôi cùng Càn Long còn đi học, không có việc gì thì lượn qua quán anh ta, năm mươi, một trăm , trộm không ít lần, cho tới bây giờ cũng chưa bị bắt lần làm.
Khi tên Càn Long lỗ mãng này biết quán là do Lí Tiểu Quang mở, tay lại ngứa ngáy, quả nhiên lần này bị bắt thẳng tay không thể chối cãi, cho mới xảy ra vụ đánh nhau mà Lô Ba Ba nói qua điện thoại.
Nghe Lô Ba Ba nói xong, tôi thở dài nói: Cậu cứ đứng đó trông chừng, chuyện này không cần để ý, đừng đợi bên kia báo cảnh sát .
Lô Ba Ba lắp bắp: "Tôi. . Tôi không dám , anh Lãng."
Ta không nói gì mà cúp điện thoại, vội vàng chạy đến cửa bệnh viện bắt một chiếc xe taxi quay lại khu phố mới.
Ngồi trong xe, tôi lấy ra bức ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-soi/1776540/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.