Edit: Hâm Còi
Không khí trong quán bar náo nhiệt, đủ loại tạp âm từ tiếng hét đến tiếng hát và tiếng nhạc chói tai bên sàn nhảy phía xa khiến lỗ tai người ngồi gần đó muốn thủng luôn màng nhĩ.
Âm thanh không ngừng truyền đến nhưng Trì Lục lại nghe giọng anh nói một cách thật rõ ràng, cùng với câu hỏi của anh.
Trì Lục chớp mắt.
Bác Diên cố ý, chắc chắn anh cố ý ngồi gần cô và hỏi câu đó đúng không!
Trì Lục ngẩng đầu nhìn anh, mím môi: “Anh làm gì thế?”
Cô muốn nhích mông mình ra chút nhưng làm vậy lại cảm thấy mình yếu thế, giống như đang sợ hãi anh vậy. Trì Lục nghĩ ngợi một lát rồi ngồi ngay ngắn không nhúc nhích.
Bác Diên nhìn cô đang căng thẳng, vẻ mặt thoải mái hơn nhiều: “Em nói gì?”
Không gian ồn ào khiến anh không nghe rõ, vô thức xích lại gần cô một chút.
Toàn bộ hơi thở nóng rực của anh rơi xuống cô, mùi hương độc nhất của anh cũng tràn ngập. Có chút mùi của giấy mực, lại như thoang thoảng … mùi nước hoa của cô.
Bất chợt nhận ra khiến cô trợn mắt nhìn anh: “Trên người anh vẫn còn mùi.”
Bác Diên chỉ ừ nhẹ, hỏi lại: “Thì sao?”
“Anh về công ty cũng không thay quần áo sao?”
Bác Diên nghe cô hỏi thì phù cười: “Tại sao anh phải thay?”
Trì Lục gãi mũi, khẽ liếc anh: “Anh không sợ cấp dưới suy đoán lung tung à?”
Trên người sếp toàn là mùi nước hoa phụ nữ, người ta không nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-rang/2889019/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.