Cả ba người đều khá bất ngờ khi Bác Diên xuất hiện, nhưng rất nhanh Quý Thanh Ảnh khôi phục lại trạng thái ngay.
“Thầy Bác.”
Bác Diên gật đầu: “Ừ.”
Anh trông thấy tay Trì Lục vẫn còn cầm con dao thái rau, hơi nhíu mi: “Không để dao xuống sao?”
Trì Lục: “…”
Cô còn đang ngơ ngác: “Sao anh lại ở đây?”
Bác Diên nhìn mấy cô gái trong nhà, không lên tiếng.
Quý Thanh Ảnh và Trần Tân Ngữ rất thức thời, nhận ra ánh mắt của anh mang ý nghĩa gì, lập tức nói: “Hai người nói chuyện đi, bọn em xuống bếp trước.”
“…”
Họ vừa đi, không khí rơi vào yên tĩnh.
Bác Diên nhìn sắc mặt cô, vội nói: “Xin lỗi, anh không báo trước với em.”
Trì Lục nheo mắt: “Cái gì?”
“Anh mới chuyển đến đây.” Bác Diên lời ít ý nhiều: “Anh không hỏi ý kiến em.”
Trì Lục nói: “”Đây cũng có phải nhà em xây nên đâu, làm sao em quản được.”
Bác Diên cười cười, nhắc nhở: “Được chứ.”
“Anh sợ em không thoải mái.”
Trì Lục ngẩn ngơ mất mấy giây: “Biết rồi.”
Bác Diên cũng không ở lâu: “Tiếp đãi bạn bè ăn cơm đi, anh về đây.”
“Được ạ.”
Nhìn cánh cửa đóng chặt, Bác Diên nhìn chằm chằm mất mấy phút, lắc đầu cười trừ rồi xoay người rời đi. Hôm nay anh mới chuyển đến, anh không nhìn đồng hồ mà lên đây luôn, không ngờ sẽ gặp bạn bè Trì Lục ở đây.
–
Trì Lục trở lại phòng bếp, Quý Thanh Ảnh và Trần Tân Ngữ liếc mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-rang/2889015/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.