Edit: Haan
Tửu lượng của Trì Lục chỉ tàm tạm, dù hai năm qua tham gia xã giao nhiều hơn, cũng không có tiến bộ gì.
Cô không thích rượu nhưng cũng không ghét nó. Cô biết rõ tửu lượng của mình, trước mặt những người không thân, cô hiếm khi quá chén, tất cả đều chỉ nhấp môi thôi.
Nhưng hôm nay bên cạnh cô là Quý Thanh Ảnh, là mấy người Bác Diên, cô không muốn kiềm chế bản thân.
Phòng khách sáng đèn, ánh đèn trắng làm cô hơi chói mắt.
Trì Lục bỗng nhiên cảm thấy lạnh, bên cạnh cô có một vật thể ấm áp, khiến cô theo bản năng muốn tới gần.
Bác Diên căng thẳng không nói gì hồi lâu.
Anh không nhìn Trì Lục, nhưng có thể cảm nhận được nhất cử nhất động của cô.
Vào ban đêm, các giác quan của con người được khuếch đại, đối với những hành động rất nhỏ cũng có thể cảm nhận được.
Bác Diên biết rằng Trì Lục đang cọ vào tai anh, anh có thể cảm nhận được hơi thở đầy mùi rượu của cô phả vào nơi đó, tai anh nóng dần lên.
Yết hầu anh khẽ động, muốn ngăn cản cô nhưng lại tham luyến cảm giác này.
Phòng khách yên tĩnh trong một thời gian dài, Trì Lục đang ngủ bỗng nhiên lẩm bẩm: “Khát…”
“Thầy Bác…” Cô phát âm không rõ, hàm hồ nói: “Em muốn uống nước.”
Bác Diên hoàn hồn, đè nén xúc cảm đang cuồn cuộn trong người, cúi đầu đáp: “Được.” Anh nhìn dáng vẻ mơ mơ màng màng của Trì Lục, đưa ly đến bên môi cô.
Lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-rang/2888991/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.