Edit: Hâm Còi
Không khí trong phòng dường như chật chội hơn, ngọn gió đông lạnh lẽo thổi tung cánh cửa sổ không đóng chặt, khiến lòng người suy nghĩ miên man.
Mặt Trì Lục đỏ bừng, lỗ tai nóng rực, tay cũng nóng không kén. Dường như không thể chịu đựng nổi, hơi thở cô dần gấp gáp và dồn dập.
Môi Bác Diên rơi xuống môi, má, sau tai cô, từ từ đi xuống.
Khắp cổ và xương quai xanh của cô đều là dấu vết do anh mút mạnh để lại. Cơ thể Trì Lục treo trên người anh, không thể chịu được sự kích thích của anh nữa.
“Vẫn còn chưa đủ à…” Cô khẽ lẩm bẩm.
“Hả?” Bác Diên nhắm mắt lại, lông mi dài và cong, lướt qua má cô, dùng chóp mũi xoa nhẹ cô, khàn giọng nói: “Em chịu đựng chút.”
Trì Lục không muốn tiếp tục nữa, tay dần trở nên mỏi, cô có hơi lơ đãng không tập trung vào chuyện đôi tay đang làm, nhưng Bác Diên cứ dụi dụi vào cổ cô khiến cô không thể từ chối.
Gió ngoài cửa sổ dường như đã trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều, Trì Lục có thể nghe thấy rõ hơi thở của người đàn ông truyền đến từ sau tai khiến cô ngứa ngáy.
Cô khẽ cắn môi dưới, vừa định tiếp tục phàn nàn thì môi cô đã bị người đàn ông mút chặt và cạy mở.
“Hừ” Trì Lục ngẩng đầu chấp nhận nụ hôn của anh.
Bác Diên hôn lên môi cô, từng chút từng chút một. Dường như anh đang nói với cô rằng đây chỉ là món khai vị, cô không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-rang/2888957/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.