🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: Hâm Còi



Trì Lục theo bản năng lùi về phía sau, muốn rút tay mình ra khỏi tay Bác Diên. Tay cô còn chưa kịp cử động, chỉ mới khẽ nhúc nhích, người đàn ông đã hiểu ra, càng nắm chặt tay cô hơn.



Trì Lục giật mình, ngước mắt nhìn Bác Diên.



Không ai phát ra âm thanh nào, không hề có tiếng bước chân, đèn trong hành lang vẫn tắt, chỉ có ánh trăng tỏ ngoài cửa sổ lọt vào.



Nhưng với chút ánh sáng này không thể giúp Trì Lục nhìn rõ biểu cảm trên mặt anh.



Thời điểm Trì Lục nghĩ xem nên phá vỡ cục diện bế tắc này như thế nào thì Bác Diên là người lên tiếng trước, thản nhiên nói: “Các người tới đây làm gì?”



Anh nghiêng đầu nhìn Bác Doanh.



Chân Bác Doanh mềm nhũn, hai tay giơ lên đầu: “Không phải em không phải em, em chưa nói gì cả.”



Cô không biết sao họ biết anh em Bác Diên sống ở đây. Đến bây giờ Bác Doanh cũng đang rất hối hận là sao vừa nãy cô không lên tiếng hỏi trước đi rồi hẵng chạy ra mở cửa cơ chứ. Dĩ nhiên là dù cô không mở cửa thì họ cũng biết Bác Diên ở tầng dưới, nhưng nhìn cảnh tượng bây giờ Bác Doanh cảm thấy mình là như một kẻ tội đồ.



Đèn hành lang bật sáng lần nữa.



Bùi Uyển Ngọc nhìn chằm chằm Trì Lục hồi lâu, đè nén lửa giận trong lòng, chuyển sang Bác Diên: “Anh định để chúng tôi đứng ở đây nói chuyện à?”



Bác Diên nhướng mày, nghiêng đầu nhìn Trì Lục: “Em lên lầu nghỉ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-rang/2888947/chuong-55.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Dấu Răng
Chương 55: Anh nhớ dỗ dành em
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.