Edit: Hâm Còi
Ngày tiếp theo tỉnh lại, Trì Lục cho là Bác Diên không có ở nhà.
Cô chầm chậm rời khỏi giường, sau một lúc cố gắng thích ứng mới lê lết được tấm thân mỏi nhừ.
Chân vừa chạm tới thảm sàn nhà thì cửa phòng bị mở ra.
Trì Lục dừng động tác, ngẩng đầu nhìn về người vừa xuất hiện ở cửa.
Trên người Bác Diên vẫn mặc quần áo ở nhà, lười biếng nhìn cô, mặt mày giãn ra, đôi mắt đang mỉm cười.
Chú ý đến động tác của Trì Lục, anh cong môi dưới, đi về phía cô: “Dậy rồi à?”
Trì Lộ chớp chớp mắt: “Vâng. Anh không đến công ty à? Mấy giờ rồi?”
“Mười giờ.”
Bác Diên nhàn nhạt nói: “Tối anh đi.”
Trì Lục: “…”
Cô bị anh ôm vào phòng tắm, nhìn Bác Diên quẹt kem đánh răng lên bàn chải rồi sau đó mới đưa cho cô, Trì Lục chậm chạp cầm lấy, mơ hồ: “Vậy anh ở nhà làm gì? Chờ em dậy à?”
“Ừ.” Bác Diên nhướng mày: “Sợ em nói anh không có lương tâm.”
Trì Lục nheo mắt nhìn anh: “Em nói vậy khi nào?”
Bác Diên mỉm cười, trông thấy dáng vẻ tội lỗi trong ánh mắt cô, cũng không vạch trần cô.
Đánh răng xong, vừa lúc Trì Lục cất bàn chải xong thì Bác Diên đem khăn mặt tới.
Cô cau mày không nhận chủ động ghé sát mặt lại: “Anh rửa cho em.”
Bác Diên cong môi cười, rất biết nghe lời.
Chuyện chìu chuộng Trì Lục như thế này anh rất sẵn sàng, cũng coi như là một vinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-rang/2888943/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.