Cảnh Phong thật sự là tặng Roll Royce phiên bản giới hạn cho Trần Thư Di.
Ai cũng bắt đầu hoài nghi về người phía sau Trần Thư Di có thân phận gì?
Trần Thư Di nhìn chiếc xe mà chân như hoá đá tại chỗ. Anh cho rằng cô dám lên chiếc xe này để giao hàng thật à. Nếu đi giao ai dám nhận hàng đây.
"Thử đi."
Giọng nói trầm ấm bên tai khiến cô giật mình quay lại. Cô không biết rằng anh đã cúi thấp người xuống để bằng với cô.
Chóp mũi cao thẳng khẽ chạm vào mũi cô. Trần Thư Di đứng hình mất vài giây.
Cảnh Phong áp nhẹ lên môi cô.
"Muốn hôn tôi như vậy à."
Trần Thư Di vội vàng đẩy anh ra. Rõ ràng người hôn là anh mà. Sao giờ lại là cô chứ. Đúng là kẻ vô lí, ngang ngược.
"Là anh hôn..."
Lời muốn nói đều nuốt trở về.
Khi xung quanh có rất nhiều người nhìn họ.
Cảnh Phong không trêu cô nữa. Đứng thẳng người dậy.
"Em muốn mọi người nhìn mình như vậy à."
Trần Thư Di bắt đắc dĩ lên xe.
"Tôi không biết lái."
"Tôi dạy em."
"A... Anh làm gì vậy?"
Cảnh Phong ngồi ngay vào ghế của cô. Cả người Trần Thư Di nằm gọn trong lòng anh.
"Như vậy sẽ dễ học hơn."
"Nhưng còn xe của anh?"
"Sẽ có người mang về."
Trần Thư Di không nói thêm gì nữa. Cảm giác nóng hầm hập này sao có thể chịu nổi đây.
Những ngón tay thon dài đặt trên vô lăng đẹp đẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-qua-tim/3454429/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.