Trong lúc cô loay hoay nhặt tiền, vô tình cô chạm vào tay một ai đó. Giật mình, ngẩng mặt lên.
Gương mặt sau lớp khẩu trang đó... Chính là Cảnh Phong. Tại sao anh lại ở đây?
Cô xấu hổ rút tay lại đứng dậy, quay mặt đi. Hy vọng là anh sẽ không nhận ra mình.
Cảnh Phong cầm tờ tiền cuối cùng lên. Tay anh giữ cằm cô lại.
"Lật mặt nhanh vậy hửm?"
"Tôi không quen anh."
Cô đảo mắt, nuốt nước bọt.
Cảnh Phong tháo bỏ khẩu trang cô xuống.
"..." Trần Thư Di nở nụ cười gượng gạo.
Cảnh Phong đẩy nhẹ gọng kính.
Trần Thư Di lùi lại một chút, lưng đụng cả vào tường.
"Anh đừng đến gần tôi quá. Mồ hôi nên không dễ ngửi lắm đâu."
Cảnh Phong nghe câu này rũ mắt xuống nhìn cô. Anh bước tới, chóng tay lên tường.
Trần Thư Di giật mình muốn chạy.
Tay còn lại anh chặn lại.
Trần Thư Di bị vây ở giữa, lắp bắp.
"Anh, anh làm gì vậy?"
Cảnh Phong cúi người thấp xuống kề sát vào cô.
Trần Thư Di chóng tay lên ngực anh để kéo ra khoảng cách.
"Anh... Tôi la lên đó."
Dường như anh không hề quan tâm đến lời nói của cô.
"Tôi muốn kiểm chứng một việc."
"Kiểm chứng gì liên quan đến tôi chứ. Anh tránh ra."
"Lời nói của em."
"Hả? Tôi nói gì?"
Trần Thư Di ngơ ngác không biết mình nói gì. Nhịp tim cô mỗi lúc một nhanh có thể sắp bay ra khỏi lồng ngực luôn rồi. Sao anh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-qua-tim/3454421/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.