Không gian lặng yên, tất cả ánh mắt ngơ ngác nhìn về phía thân ảnh màu đen kia. Gió nhẹ thổi qua, hắc sam phiêu đãng, mái tóc tung bay trong gió. Một bóng lưng bình thường như vậy lại khiến mọi người cảm giác như một dãy núi hùng vĩ như biển cả bao la.
"Tiêu Viêm..."
Tô Thiên cũng vô cùng kinh ngạc nhìn bóng lưng kia, hắn vốn đã tuyệt vọng nhưng giờ niềm hi vọng lại dấy lên trong lòng. Già Nam học viện hôm nay được cứu rồi!
“Đúng là hắn…”
Tiêu Ngọc dùng tay che miệng. Dù đã mười năm chưa gặp nhưng nàng vẫn không cảm thấy chút xa lạ nào. Thân ảnh này vẫn như năm xưa, chỉ là càng thêm trầm ổn.
“Học tỷ… Đó là học trưởng Tiêu Viêm trong lời mọi người sao? Thật mạnh a! Kẻ vừa rồi ngay cả Bách Thiên nhị lão cũng có thể đánh bại, không ngờ bị học trưởng một tay giết chết…!”
Biển người vừa lặng yên trong chốc lát, bỗng xôn xao lên. Từng tiếng bàn tán xì xầm, từng ánh mắt đều tập trung vào thân ảnh kia. Rất nhiều đệ tử Già Nam học viện đều vô cùng tò mò về vị học trưởng trong truyền thuyết này. Dù sao, ngoài viện trưởng, chưa có ai ở Già Nam học viện được tạc tượng như hắn.
"Lui lại!"
Trên bầu trời, Hồn U kinh hãi nhìn thân ảnh đột nhiên xuất hiện. Tuy hắn chưa từng giao thủ với Tiêu Viêm, nhưng ngay cả cường giả như Hồn Diệt Sinh đều chết trong tay người này, sao hắn còn dám có tâm tư đánh một trận với Tiêu Viêm đây?
Nghe thấy tiếng quát của Hồn U, hơn mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-pha-thuong-khung/721527/chuong-1613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.