"Phụt!"
Ba người Bắc Long Vương chạy trốn, thân thể Tử Nghiên cũng không vì vậy có động tĩnh gì, đôi mắt màu tím hiện lên vẻ lạnh lùng nhìn chằm chằm về hướng ba người biến mất. Một lát sau, thanh kiếm màu vàng như được tạo thành từ chất lỏng trong tay chậm rãi dao động rồi chợt biến mất không thấy, mà khi Đồ Long kiếm biến mất thì Tử Nghiên bỗng phun ra một ngụm máu tươi, thân thể của nàng từ từ ngả về đằng sau rồi rơi xuống.
Thấy vậy, Tiêu Viêm cả kinh, vội vàng tiến lên đưa tay giữ lấy Tử Nghiên, nhìn khuôn mặt trắng bệch của nàng không khỏi có chút đau lòng. Xem ra tiêu hao khi thi triển Đồ Long kiếm đối với Tử Nghiên là quá lớn, với lại, loại tiêu hao này dường như cũng không phải chỉ là Đấu khí.
"Ta không sao..."
Tử Nghiên nằm trong lòng Tiêu Viêm, đôi mắt màu tím nhìn hắn, trên gương mặt hiện lên một nụ cười gượng gạo.
Nghe vậy, Tiêu Viêm không khỏi lắc đầu, cứ ôm Tử Nghiên như vậy mà ngồi xuống giữa hư không. Tình huống trong cơ thể hắn cũng rất xấu, nếu không có lực lượng huyết mạch từ trong trái tim truyền ra chữa trị kinh mạch bị hư hao thì chỉ sợ hiện tại hắn cũng giống phế nhân không thể động đậy. Nhưng dù vậy, bây giờ Tiêu Viêm, cũng là cung căng hết cỡ, lúc trước một mình đấu tam đại Long Vương khiến hắn bị thương rất nặng.
"Này, ăn đi. Đây chính là đan dược nàng thích ăn nhất." Tiêu Viêm lấy ra một cái bình ngọc từ trong nạp giới, sau đó đổ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-pha-thuong-khung/721391/chuong-1477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.