"Không phải người?"
Tiêu Viêm liền nghĩ thông suốt, khóe miệng co quắp, một lát sau mới giảm thấp thanh âm vừa rồi xuống, cúi đầu nói: "Là Đế phẩm đan dược trong truyền thuyết?"
Mọi loại đan dược chỉ cần trải qua cửu sắc đan lôi, liền có được linh trí, nhưng những đan dược như vậy phần lớn đều hóa thành hình linh thú, tuy nói là có linh trí nhưng không cách nào có thể chân chính so sánh với nhân loại. Nhưng mà có một số cửu phẩm đan dược trong truyền thuyết có thể hóa thành hình người, thậm chí còn có thể tu luyện. Nhưng những loại đan dược này, mặt dù là Tiêu Viêm cũng chỉ có thể gặp qua ở sách cổ mà thôi.
"Đế phẩm đan dược, cho dù là ở viễn cổ cũng là tồn tại cực kỳ hiếm thấy, hiện tại làm sao có thể có người luyện chế ra được."
Huyền Không Tử thấy bộ dáng khiếp sợ của Tiêu Viêm nhưng không trách hắn. Lúc trước, lần đầu tiên khi hắn nghe nói bản thể của lão tổ cũng bị rung động rất lâu mới có thể khôi phục lại tinh thần.
"Tương truyền, tiền bối luyện chế ra lão tổ cũng là một trong những người sáng lập ra Đan Tháp. Nhưng vị tiền bối kia đã mất từ lâu. Trong một năm trước khi vị tiền bối đó mất, người đã hao hết tất cả tinh lực, luyện chế một lần đan dược. Trong lần luyện chế đan dược đó, khi đan luyện thành thì vị tiền bối này cũng hao hết tâm lực, ảm đạm ngã xuống. Nhưng mà trong giây lát khi ngã xuống đó thì một tia thần trí của người bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-pha-thuong-khung/721354/chuong-1440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.