"Thế mà thua…"
Trên lầu, Linh Tuyền và vị Ngũ thống lĩnh kia dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn thân ảnh của Dương Hạo đang giãy dụa trong đống đổ nát. Cả hai bất giác liếc mắt nhìn nhau và đều thấy trong mắt đối phương đều hiện rõ một sự kinh hãi khó có thể che dấu.
"Tiểu tử này làm thế nào mà trở nên mạnh đến như vậy?"
Linh Tuyền siết chặt nắm đấm, trong lòng tràn ngập cảm giác không thể tin nổi. Tuy gã biết Tiêu Viêm đã vượt qua mình nhưng không ngờ được Tiêu Viêm có thể đánh bại Dương Hạo có thực lực Ngũ tinh Đấu Tôn đỉnh phong một cách dễ dàng như vậy được.
Là người cùng tộc, Linh Tuyền đương nhiên biết rõ thực lực của Dương Hạo. Hơn nữa, người kia còn luyện được không ít đấu kỹ cao giai có uy lực không tầm thường, thậm chí còn luyện đến Phúc Địa Ấn của Đế Ấn Quyết. Phóng mắt nhìn khắp đồng bối trong tộc, Dương Hạo đã xem như hiếm có đối thủ nhưng trong cuộc chiến vừa rồi vậy mà bị Tiêu Viêm ép vào thế hạ phong toàn diện. Nhìn thế công cực kỳ hung mãnh như vậy mà không tạo cho Tiêu Viêm chút thương tổn nào, hiển nhiên thực lực lẫn chiến lực của Tiêu Viêm đã vượt xa cấp bậc của Dương Hạo.
"Ài… Được tiểu thư coi trọng thì quả thật cũng có một ít đạo lý! Thực lực của hắn chỉ sợ không kém đại ca là bao!" Ngũ thống lĩnh khẽ thở dài. Nguồn: https://thegioitruyen.com
Nghe được lời này, sắc mặt Linh Tuyền càng trở nên nặng nề.
"Khụ…"
Dương Hạo bị chôn trong đống đá trong tòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-pha-thuong-khung/721229/chuong-1315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.