Đi ra khỏi đại điện, Tiêu Viêm và đám người Tào Dĩnh cũng không nói thêm lời nào. Lập tức bước vào một lối đi tắt đến tầng dưới cùng của Đan Tháp.
"Tiêu Viêm tiên sinh"
Tiêu Viêm vừa mới cất bước, một tiếng nói nũng nịu từ phía sau vang lên, hắn chợt ngừng lại, quay đầu nhìn khuôn mặt xinh đẹp động lòng người của Tào Dĩnh, cười nói: "Tào Dĩnh tiểu thư có chuyện gì sao?"
Ánh mắt Tào Dĩnh lưu chuyển, làm ra một bộ dáng cực kỳ quyến rũ khiến cho người khác không rời mắt nổi, khẽ cười nói: "Lần trước chưa trò chuyện được với Tiêu Viêm tiên sinh, bây giờ có thời gian, tại sao chúng ta không tâm sự một chút nhỉ?"
Nghe được lời Tào Dĩnh nói, ánh mắt Tiêu Viêm chợt nhíu lại, liếc mắt nhìn Tống Thanh, quả nhiên thấy được chân mày Tống Thanh cũng nhăn lại.
"Thật xin lỗi, ta còn có chuyện quan trọng phải làm, ngày sau nếu có thời gian, sẽ trò chuyện cùng với Tào Dĩnh tiểu thư"
Vừa tới Đan Tháp, Tiêu Viêm cũng không muốn gây thêm rắc rối, đặc biệt là loại thù hằn do tranh giành tình nhân này. Vì vậy mà hắn nhẹ nhàng mỉm cười, nói.
Thấy Tiêu Viêm cự tuyệt lời nói của mình, ánh mắt Tào Dĩnh có chút bất ngờ. Hiển nhiên, việc bị cự tuyệt này đối với nàng rất hiếm gặp, nhưng nàng cũng không phải một nhân vật tầm thường, tuy bất ngờ nhưng vẫn không biểu hiện chút nào trên mặt, duyên dáng cười nói: "Thật đáng tiếc …"
"Dĩnh nhi, nếu Tiêu Viêm huynh đệ có việc quan trọng, chúng ta cũng không nên ép buộc. Đan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-pha-thuong-khung/721063/chuong-1149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.